Chạm để tắt
Chạm để tắt

Bên Nhành Liễu Thắm Có Tiếng Họa Mi - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-07-08 19:25:09
Lượt xem: 1,931

4

Ta cố gắng kìm nén sự kích động trong lòng, nhanh chân chạy về phía phòng.

Từ xa đã nhìn thấy bóng dáng mảnh mai đang đứng trước cửa quan sát gian phòng, hai mắt liền nhòa đi.

Lúc này Thúy Liễu vẫn còn xinh đẹp khỏe mạnh, hoàn toàn khác với dáng vẻ tiều tụy yếu ớt sau khi sảy thai ở kiếp trước.

Nàng ta nhíu mày xinh đẹp, hai tay chống nạnh, không ngừng lẩm bẩm: "Căn phòng này rõ ràng là có người ở, còn bảo ta ở đây, chẳng lẽ phủ tướng quân này muốn ta trải chiếu ngủ dưới đất hay sao?"

Qu@n đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Qu@n lúc nào cũng đẹp 😚

Kiếp trước ta không nghĩ nhiều liền cãi nhau một trận lớn với Thúy Liễu, vậy mà không suy nghĩ kỹ, hóa ra ta và Thúy Liễu ngay từ đầu đã trúng kế của Lâm Hy Nguyệt.

"Thúy Liễu tỷ tỷ, đây là phòng của ta."

Thúy Liễu phát hiện ra ta đang đứng sau lưng, ưỡn ngực, nhướng mày, "Ồ, sao vậy? Chẳng lẽ ngươi muốn đuổi ta ra ngoài?"

Vừa nói, vừa hung hăng xắn tay áo lên.

Ta nhìn bộ dáng hoạt bát này của nàng, không nhịn được sự kích động trong lòng, sải bước đi về phía nàng.

Thúy Liễu lùi về sau một bước, cảnh giác bày ra tư thế phòng bị.

Ta tiến lên, ôm chầm lấy nàng.

Vùi đầu vào cổ nàng.

Cơ thể Thúy Liễu, trong nháy mắt cứng đờ.

"Ngươi... Ngươi làm gì vậy?"

"Phủ tướng quân các ngươi không có quy củ gì hết vậy? Ta nói cho ngươi biết, ta không phải loại người thích gần gũi với nữ nhân."

Trong đầu ta không ngừng hiện lên hình ảnh kiếp trước Thúy Liễu kéo theo thân thể suy yếu thay ta đỡ kiếm, cả người bê bết máu.

"Họa Mi c.h.ế.t tiệt, nếu không phải ngày nào ngươi cũng cãi nhau với ta, thì những ngày tháng ở phủ tướng quân này ta phải sống như thế nào đây..."

"Ta đã sớm nhìn ra, cũng đã nhắc nhở ngươi rồi, Lâm Hy Nguyệt khẩu Phật tâm xà, cố tình khích tướng, vậy mà cái đồ ngốc như ngươi cũng tin."

"Cái mạng này, ta trả lại cho ngươi..."

Nàng ấy c.h.ế.t trong vòng tay ta, c.h.ế.t không nhắm mắt.

Tuy không biết trước khi c.h.ế.t câu nói cuối cùng của nàng có ý gì, vì sao lại liều c.h.ế.t cứu ta, nhưng kiếp này, ta nhất định phải bảo vệ nàng chu toàn.

Ta gật gật đầu, càng ôm nàng thật chặt, "Ta chỉ là cảm thấy vừa gặp tỷ tỷ đã thân quen, gian phòng này, ta lập tức dọn dẹp cho tỷ tỷ ở."

Nói xong, ta dùng sức chớp chớp đôi mắt ướt át, mặc kệ Thúy Liễu mím môi, ngây ngốc nhìn ta.

Ta trải chăn bông mới tinh lên giường, đưa tay vuốt phẳng nếp nhăn, giống như đang vuốt phẳng con đường kiếp này.

Lâm Hy Nguyệt, Lăng Chí Viễn, ông trời đã để ta sống lại một lần, vậy ta phải khiến cho các ngươi, cặp vợ chồng giả nhân giả nghĩa này phải trả giá thích đáng!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ben-nhanh-lieu-tham-co-tieng-hoa-mi/chuong-2.html.]

Truyện này của Huyện Lệnh 94 phong lưu tài hoa, tuấn tú hơn người, chí công vô tư, liêm khiết bình dị. Không được lấy cắp truyện của Quan, không được lấy cắp của Quan, không được lấy cắp của Quan. Quan sẽ rất là buồn 9.9 !!!

5

Vừa mới thu dọn xong, Hoàng ma ma bên cạnh Lâm Hy Nguyệt đã đến truyền lời, "Phu nhân gọi Thúy Liễu cô nương và Họa Mi cô nương qua đó."

Thúy Liễu cũng không để ý đến Hoàng ma ma, chỉ hừ nhẹ một tiếng, liền lắc m.ô.n.g đi về phía chính phòng.

Trong lòng ta có chút nghi hoặc, kiếp trước Lâm Hy Nguyệt cũng không gọi chúng ta, có lẽ là bởi vì ta ngoan ngoãn nhường phòng, không ầm ĩ với Thúy Liễu, Lâm Hy Nguyệt mới có chiêu trò khác.

Quả nhiên, vừa đến phòng nàng ta, Lâm Hy Nguyệt liền thân thiết nắm lấy tay Thúy Liễu, không ngừng khen ngợi.

"Nhìn bộ dạng đáng yêu này xem, đám nha hoàn trong viện này của phủ tướng quân, ngay cả một sợi tóc của muội cũng không bằng."

Lời này vừa nói ra, ta vô cùng tán đồng gật gật đầu, lời này nói rất đúng, Thúy Liễu tỷ tỷ của ta, quả thật là có dung mạo hơn người.

Thúy Liễu chỉ là liên tục nói không dám nhận, Lâm Hy Nguyệt liếc nhìn ta, thấy ta thản nhiên và ẩn chứa ý tán thưởng, sắc mặt cứng đờ.

"Hôm nay là ngày tốt Thúy Liễu muội muội vào phủ, chúng ta cũng đừng quản chủ tớ gì nữa, vừa hay đến giờ dùng bữa trưa, chúng ta cùng nhau ăn chút gì đó, coi như ta tiếp đón muội."

Vừa nói, vừa vẫy tay về phía ta, "Họa Mi, lại đây hầu hạ bữa trưa."

Thúy Liễu nhíu mày, liên tục từ chối, Lâm Hy Nguyệt lại bá đạo kéo nàng ngồi xuống, nụ cười hiền lành, giống như một vị chủ mẫu hiền huệ đại độ.

Thúy Liễu chỉ ngồi xuống một chút, chân mày càng nhíu chặt hơn.

Ta âm thầm nắm chặt tay, ta và Thúy Liễu đều là nha hoàn thông phòng, vốn là người như nhau, Lâm Hy Nguyệt lại công khai nâng cao Thúy Liễu, để ta hầu hạ nàng, khiến ta mất mặt trước mặt mọi người.

Nếu là tính cách kiếp trước của ta, nhất định sẽ ầm ĩ long trời lở đất với Thúy Liễu, mà Thúy Liễu nếu là kẻ nông cạn, cũng nhất định sẽ đắc ý vênh váo.

Thật là một kế nhất tiễn hạ song điêu.

"Họa Mi, còn ngẩn ra đó làm gì, lại đây, múc canh gắp thức ăn cho Thúy Liễu tỷ tỷ của muội đi."

Ta ngoan ngoãn xắn tay áo lên, múc măng và thịt ức gà non nhất trong bát canh măng gà cho Thúy Liễu.

Nàng ấy quá gầy, nên bồi bổ một chút mới tốt.

Bát canh vừa đặt trước mặt Thúy Liễu, nàng ấy bỗng chấn động, hô hấp đột nhiên dồn dập, đôi mắt đẹp trừng trừng nhìn chằm chằm vào cổ tay ta.

"Tay của ngươi..."

Ta ngượng ngùng kéo kéo tay áo, che đi vết bớt hình hoa màu đỏ trên cổ tay, "Chỉ là vết bớt thôi, sinh ra đã có rồi."

Thúy Liễu ngẩng đầu, dùng ánh mắt vô cùng kỳ quái đánh giá khuôn mặt ta, trong mắt vậy mà có nước.

"Thúy Liễu, ngươi làm sao vậy?" Lâm Hy Nguyệt nghi ngờ nhìn Thúy Liễu.

Thúy Liễu hoàn hồn, ghét bỏ dùng khăn che mũi miệng, "Sinh ra đã có cái thứ này, thật ghê tởm."

Ta kinh ngạc ngẩng đầu.

Lâm Hy Nguyệt khẽ thở phào nhẹ nhõm, để lộ ra một chút ý cười.

Loading...