Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BÉ CƯNG TRONG LÒNG LÃO ĐẠI - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-10-19 13:26:47
Lượt xem: 9

 

Năm 17 tuổi , tôi được chuyển đến một ngôi trường mới .

Đây là lần đầu tiên tôi gặp Lục Trạch - đại ca nổi tiếng khó tính tàn bạo trong trường . 

Tôi là một người khá hướng nội , có thể nói là sợ giao tiếp .

Ngày đầu tiên đi học , tôi bị xếp ngồi cùng bàn với Lục Trạch . 

Khi ra khỏi trường , tôi vô tình nghe thấy anh cùng bạn bè bàn tán về tôi 

" Trạch ca , bạn ngồi cùng bàn đáng yêu thế . Em làm quen được không ?" 

" Thích thì đến đi ." Anh nhàn nhạt đáp 

Tôi mím môi , nhẹ nhàng bước qua anh và nhóm bạn 

Nhưng sau đó...

Khi nghe tin tôi được nam sinh tỏ tình , anh lại xé nát bức thư tình đi . 

" Mẹ nó , tao mà thấy mày dám ve vãn cô ấy thì mày xong đời rồi ." 

Nam sinh kia bỏ chạy , Lục Xuyên cao ngạo ngay lập tức ôm lấy tôi .

" Bảo bối , đừng nhận thư của người khác ."

                                                          _______________________________

 Khi tôi được thầy giáo đưa vào lớp , mọi ánh nhìn đều đổ dồn vào tôi . Tôi mơ hồ có thể nghe được tiếng bàn tán về mình . Thầy giáo đẩy gọng kính , nói với cả lớp .

" Đây là bạn học mới của lớp chúng ta . Các em hãy giúp đỡ nhau nhé !" 

Tôi run đến mức nói lắp :" Xin chào tớ.... tớ tên là Thẩm Hạ " 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/be-cung-trong-long-lao-dai/chuong-1.html.]

Cún_126

Thầy giáo nhìn quanh lớp , ánh mắt đột nhiên có chút ái ngại . Sau đó ông nói :

" Thẩm Hạ , em xuống bàn cuối ngồi nhé , dưới đó còn chỗ trống " 

Tôi ngoan ngoãn gật đầu , xách cặp xuống dưới vị trí thầy giáo chỉ . Ở đó có một cậu bạn đang nằm ngủ . Lúc thấy tôi bước đến , mọi người xung quanh gần như nín thở 

Lúc đó tôi không biết , trước mặt mình là " Hỗn Thế Ma Vương " , chỉ ngây thơ lay lay người cậu ấy .

" Bạn học , có thể nhường chỗ cho tớ vào có được không ?" 

Tôi lay người cậu ấy chừng 5 phút , cậu ấy đã mơ màng thức giấc . Lục Trạch chậm rãi ngồi thẳng người , trên mặt ánh lên vẻ tức giận vì bị đánh thức . 

Tôi thấy hơi sợ , vội vàng nói :" Tôi không cố ý đánh thức cậu , chỉ là muốn cậu nhường chỗ cho tôi vào trong thôi "

" Ai bảo cậu đi vào đây ?" 

Tôi nói lắp :" Thầy giáo ... nói . Bên .. bên ngoài không .. còn chỗ nữa " 

Các bạn học xung quanh đều nhìn chằm chằm khiến tôi hơi ngại . Đúng lúc tôi tưởng cậu ấy sẽ không phản ứng nữa thì Lục Trạch đứng dậy , chừa lại một chỗ trống để tôi lách vào . 

Tôi lách qua người cậu ấy để vào chỗ ngồi , trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Tim tôi suýt chút nữa rớt ra ngoài rồi . 

Nhưng hình như mọi người rất sợ cậu ấy thì phải . Tôi có cảm giác thầy giáo hình như cũng e dè với cậu ấy . 

Lúc tôi định thần lại , tiết học đã bắt đầu . Lục Trạch tiếp tục gục đầu xuống bàn ngủ . 

Dường như cậu ấy không quan tâm đến bạn cùng bàn mới là tôi cho lắm . 

Như vậy cũng thật tốt . Tôi nghĩ thầm 

Tôi đã quen không bị người khác chú ý đến rồi . 

 

Loading...