Báo thù - Phần 8

Cập nhật lúc: 2024-07-04 13:23:28
Lượt xem: 451

[15]

Với 10% cổ phần Phó thị của Giang Tiên Chi, cộng với 8% trước đó, tôi đã gia nhập hội đồng quản trị của Phó thị như mong muốn và trở thành cổ đông lớn thứ hai dưới Phó Thần Châu.

Tại cuộc họp cổ đông, tôi gặp lại Phó Thần Châu sau một thời gian dài vắng bóng. Hắn có vẻ mặt ủ rũ, trừng mắt nhìn tôi mỉa mai.

Tôi vẫn bình tĩnh và phớt lờ hắn.

Vào cuối cuộc họp, tôi đã nộp đơn xin loại bỏ Phó Thần Châu khỏi vị trí Chủ tịch.

Phó Thần Châu phát hỏa: "Thật ngớ ngẩn! Hoài Niệm, cô chỉ nắm giữ 18% cổ phần, sao có thể loại bỏ tôi! Tôi là cổ đông lớn nhất của tập đoàn!"

Tôi bình tĩnh hỏi: “Thật sao?”

Tôi bình tĩnh lấy tài liệu từ trong cặp ra và phân phát cho tất cả các cổ đông có mặt.

Tôi giải thích: “Mới hôm qua, dưới sự chứng kiến của luật sư, một thỏa thuận tặng quà do cô Sở Mộng Điệp ký trước khi cô ấy qua đời không lâu đã được công bố. Trong thỏa thuận, cô Sở Mộng Điệp đã chuyển nhượng miễn phí 3% cổ phần của tập đoàn Phó thị dưới tên cô ấy cho tôi. 18 cộng 3 là 21, nghĩa là hiện tại cổ phần mang tên tôi đã đạt 21%, và tôi là cổ đông lớn nhất của Phó thị."

Tôi nhận được tài liệu này ba năm trước, ngày ký nó là đêm trước khi Mộng Điệp tự sát. Cùng với tài liệu là những lời cuối cùng của Mộng Điệp, tôi vẫn còn nhớ những lời trong bức thư đó, từng chữ một, khắc sâu trong tâm trí tôi.

"Niệm Niệm thân mến, thật xin lỗi, mình không thể giữ lời hứa với cậu nữa. Mình thực sự không thể kiên trì được nữa. Ngày mai mình sẽ rời đi, xin đừng buồn cho mình. Ít nhất là vào giây phút cuối cùng của cuộc đời mình, mình đã được tự do……”

Có thể nói, bức thư này không chỉ là di vật mà Mộng Điệp để lại cho tôi mà còn là yêu cầu cuối cùng của cô ấy đối với tôi - tiêu diệt gia tộc Phó thị và cái hang ổ tội lỗi đã hủy hoại cuộc đời cô ấy.

Kể từ ngày đó, tôi bắt đầu kế hoạch trả thù của mình.

Tôi lại nhìn Phó Thần Châu, hắn vẫn há hốc mồm đứng đó, vẻ mặt ngơ ngác và kinh ngạc. Hắn nhanh chóng tỉnh táo lại và hét lên: "Không thể nào! Làm thế nào mà Mộng Điệp có thể đưa cổ phần cho cô? Cô ấy hoàn toàn không biết cô. Điều này là không thể! Đó là giả! Nhất định là giả!"

Tôi đi vòng quanh bàn và cuối cùng cũng đến chỗ hắn.

Tôi nói: "Đúng hay sai? Anh không có mắt sao? Chính mắt anh nhìn thì biết!"

Sau đó tôi đập mạnh bản sao thỏa thuận tặng quà vào mặt hắn.

Phó Thần Châu cầm tài liệu lên đọc nhanh. Càng nhìn, sắc mặt càng tái nhợt, cuối cùng không còn một vết máu. Hắn lẩm bẩm: "Sao chuyện này có thể xảy ra... sao chuyện này có thể xảy ra... sao chuyện này có thể xảy ra được..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/bao-thu/phan-8.html.]

"Đây là quả báo của anh, Phó Thần Châu! Anh đã quên mình đã làm gì với Mộng Điệp rồi sao?"

"Tôi không có, tôi không có." Anh ta vẫn đang tranh cãi: "Cô ấy tự nguyện làm điều đó! Cô ấy tự nguyện kết hôn với Giang Đông Húc!"

Tôi cười lạnh: “Không phải anh đưa cô ấy đến giường của Giang Đông Húc sao? Anh luôn miệng nói yêu cô ấy, nhưng đối mặt với tiền tài và quyền lực, anh thậm chí có thể từ bỏ người phụ nữ mình yêu nhất. Anh thật quá vô liêm sỉ! Tôi thực sự xem thường anh!"

Sắc mặt hắn lập tức xám xịt, hai chân yếu ớt, ngã xuống đất.

Tôi mỉm cười ghé sát vào tai Phó Thần Châu, nhỏ giọng thì thầm: “Cứ mở to mắt chờ xem, Phó Thần Châu, anh trân trọng và quý trọng nhất điều gì ở Tập đoàn Phó thị, địa vị quyền lực và cuộc sống sung túc của anh, quần áo và đồ ăn ngon, rất cả những thứ này hiện thuộc quyền sở hữu của tôi.”

Tôi quay người và lạnh lùng rời đi.

[16]

Sau cuộc họp cổ đông, với tư cách là cổ đông lớn nhất của Phó thị, tôi đã thành công loại bỏ Phó Thần Châu khỏi vị trí Chủ tịch, tạm thời kế nhiệm hắn.

Tôi biết Phó Thần Châu sẽ không bỏ cuộc. Cha mẹ hắn vẫn có rất nhiều cổ phần trong tay, chỉ cần chuyển cổ phần cho hắn là hắn có thể dễ dàng giành lại quyền kiểm soát tập đoàn.

Tôi phải chạy đua với thời gian và hành động ngay bây giờ!

Tôi sao chép tất cả tài khoản của Tập đoàn Phó thị và bắt taxi thẳng đến cơ quan thuế.

Với tư cách là cổ đông lớn nhất và quyền Chủ tịch của Tập đoàn Phó thị, tôi đã đích danh báo cáo rằng Tập đoàn Phó thị đã báo cáo sai tài khoản, trốn thuế và bị nghi ngờ phạm nhiều tội kinh tế khác nhau.

Cùng lúc đó, các cơ quan truyền thông lớn mà tôi đã chuẩn bị từ lâu đã ra tay vạch trần nhiều vụ bê bối và tin tức tiêu cực về Phó thị, họ đ--iên cuồng tung tin nóng 24/24 giờ.

Người đại diện của tôi cũng bắt đầu bán cổ phần của Phó thị.

Chỉ sau một đêm, giá cổ phiếu của Phó thị đã chạm đáy và danh tiếng của nó cũng giảm theo. Giá trị thị trường của tập đoàn đã bốc hơi 90%, các đối tác chấm dứt hợp đồng và các nhà đầu tư rút vốn.

Sáng sớm hôm sau, tôi tổ chức họp báo và công khai thông báo rằng Tập đoàn Phó thị đã phá sản và giải thể.

Lúc Phó Thần Châu đến tìm tôi, tôi đang ngồi trong phòng Chủ tịch, nhìn nhân viên lần lượt chuyển đồ đạc trong văn phòng ra ngoài để bán và thanh lý.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...