Chạm để tắt
Chạm để tắt

Bạo Quân Nổi Lòng Ham Muốn Làm Tra Nam - Chương 15.2-16

Cập nhật lúc: 2024-07-24 15:51:36
Lượt xem: 11,790

Lúc này Ngụy Lăng lại lo sợ hoàng huynh sẽ giận quá mất khôn mà g.i.ế.c c.h.ế.t Yến Xuân Nê, nên liền nảy sinh ý định loại bỏ Ngụy Trạm đang thay đổi tính nết.

Sát thủ được sắp xếp ở núi Thái Sơn, cũng như những lần ám sát sau này.

Số lần ám sát ngày càng nhiều, khiến Ngụy Trạm đoán được đây là do Kỳ vương làm.

Hoàng đế nổi giận, hạ lệnh tru di Kỳ vương, người sau liền dứt khoát dấy binh tạo phản.

Cuối cùng chính là Ngụy Trạm thất bại, bị cướp ngôi g.i.ế.c chết, ngay cả những bình hoa di động trong hậu cung của hắn cũng bị ép uống rượu độc c.h.ế.t theo.

Ta kể lại những nội dung trong tiểu thuyết mà mình còn nhớ cho Ngụy Trạm nghe, nhắc nhở hắn phải cẩn thận với Kỳ vương.

Ta không biết liệu hành vi này của mình có đúng hay không.

Dù sao, người tiết lộ thiên cơ thường đều không có kết cục tốt đẹp gì.

Ta không biết liệu bản thân có thể trở thành ngoại lệ, có được một cái kết có hậu hay không.

 

16.  

Ta ở lại Càn Thanh cung một đêm, hôm sau chuẩn bị trở về Cảnh Ninh cung.

Ngụy Trạm vừa tan triều trở về: “Ta đã sai Đặng bà bà mang hết đồ của nàng đến đây rồi, sau này nàng cứ yên tâm ở lại Càn Thanh cung đi.”

Từ xưa đến nay, Càn Thanh cung đều là tẩm cung của hoàng đế. Nếu ta ở lại đây, triều đình nhất định sẽ mắng ta là yêu phi. Vì vậy, ta từ chối: “Như vậy không được, làm vậy không hợp lễ phép.”

Ngụy Trạm: “Trước đây nàng coi trẫm như thị vệ lãnh cung mà thông gian, lúc đó sao không thấy nàng nói không hợp lễ phép?”

Ta:...

Cứ như vậy, ta ở lại Càn Thanh cung.

Điều kiện sống ở đây tốt hơn Cảnh Ninh cung gấp mười lần.

Ai cũng biết, phi tần trong hậu cung tranh sủng không nhất thiết phải là vì hoàng đế, cũng có thể là vì trang sức tinh xảo và thức ăn.

Lúc ta còn là quý nhân, một bữa cũng chỉ có cơm trắng cộng thêm hai món xào, thỉnh thoảng có một đĩa thịt xào. Sáu ngày mới được ăn một con gà hoặc vịt.

[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

Sau này lên cấp tần, mỗi bữa cơm được thêm một món xào nhỏ, tần suất xuất hiện thịt trên bàn ăn cũng nhiều hơn, ba ngày được ăn một lần thịt gà, thỉnh thoảng còn có một đĩa thịt cừu.

Sau khi gặp Ngụy Trạm, ta thường sai hắn đi trộm các loại thịt trở về lãnh cung, hai chúng ta cùng nhau nướng thịt ăn.

Còn ở Càn Thanh cung, mỗi bữa ăn trên bàn đều có mấy chục món.

Thứ bay trên trời, thứ chạy trên đất, thứ bơi dưới nước, thứ mọc rễ trong đất, đều được bày biện lên bàn.

Kết luận, ta trở về Cảnh Ninh cung chính là ăn cháo loãng, còn ở Càn Thanh cung thì bữa nào cũng yến tiệc long trọng.

Tuy nhiên, sơn hào hải vị dù có ngon đến mấy, trong mắt ta cũng chỉ có vậy.

Nguyên liệu thực phẩm thời xưa rất tươi ngon. Không sử dụng các loại thuốc trừ sâu hóa học, toàn là rau củ quả xanh sạch, rất tốt cho sức khỏe. Nhưng lại thiếu những công nghệ hiện đại.

Ngươi tưởng thức ăn thời xưa thực sự ngon hơn thời hiện đại sao?

Là một người xuyên thư, ta có thể khẳng định với ngươi, không hề có chuyện đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/bao-quan-noi-long-ham-muon-lam-tra-nam/chuong-15-2-16.html.]

Ẩm thực thời hiện đại là kết quả của hàng nghìn năm phát triển, trong đó có sự du nhập của nguyên liệu từ nước ngoài, các loại công nghệ chế biến thực phẩm không ngừng được nâng cấp, việc chế biến nguyên liệu cũng ngày càng tinh tế hơn, cộng thêm sự phát minh ra các loại gia vị như bột ngọt, tất cả những điều này kết hợp lại sẽ tạo ra món ăn ngon, hấp dẫn hơn rất nhiều so với thời xưa.

Hơn nữa, thực đơn của thế giới này rõ ràng không phong phú bằng thời hiện đại.

Trước đây không có quyền gọi món, ngự thiện phòng làm gì ta ăn nấy.

Bây giờ đã có quyền gọi món, kết quả ta gọi một món, đầu bếp của ngự thiện phòng lại chưa từng nghe thấy, không biết làm.

Nhưng ta lại thực sự thèm ăn, muốn ăn.

Ngụy Trạm biết chuyện, liền cho lắp đặt một nhà bếp nhỏ trong Càn Thanh cung.

Ta muốn ăn gì, nếu đầu bếp không biết làm, ta sẽ đứng bên cạnh hướng dẫn hắn.

Nhưng cùng một món, khác người nấu sẽ có hương vị khác nhau, chỉ có bản thân mới hiểu rõ nhất khẩu vị của mình. Vì vậy, thời gian gần đây, ta đều tự mình nấu nướng.

Mấy ngày gần đây, Ngụy Trạm ăn uống kém lắm, ta rảnh rỗi nên liền tự mình xuống bếp, làm hai món khai vị.

Lúc ta và Đặng bà bà mang hộp cơm đi tìm Ngụy Trạm, hắn đang bàn bạc chính sự với các đại thần.

Ta đang do dự không biết có nên chờ hắn xử lý xong việc rồi hẵng vào hay không.

Đột nhiên bên trong truyền đến tiếng ly chén bị ném vỡ, cùng với giọng nói giận dữ của Ngụy Trạm.

Hình như là Ngụy Trạm muốn lập hậu, các đại thần không đồng ý.

Trong đó có người biết tin, lấy chuyện ta lúc trước không biết thân phận thật sự của Ngụy Trạm, coi hắn như thị vệ bình thường, phát triển tình cảm với hắn ra làm cớ để phản đối.

Nói ta là phi tần trong hậu cung, thế mà lại không chịu được cô đơn, quyến rũ thị vệ, không giữ phép tắc.

Nếu như tên thị vệ kia không phải Ngụy Trạm, ta liền thực sự phạm tội ô uế hậu cung.

Bọn họ lấy đây làm gương, nói ta phạm tội dâm loạn, tội danh không thành lập, chỉ là vì nhầm lẫn bệ hạ thành gian phu.

Bọn họ không đồng ý phong hậu cho ta, một người phụ nữ từng chủ động phạm thất xuất.

Mà Ngụy Trạm lại không quan tâm đến lời nói của những lão thần cổ hủ này.

"Huệ phi vào cung ba năm, thị vệ trong cung nhiều vô số kể, nàng chưa bao giờ nhìn bọn họ lấy một cái, luôn giữ bản phận. Cho đến năm ngoái mới gặp trẫm, mới có chuyện 'quyến rũ thị vệ, thông gian với người khác' mà các khanh nói.

Vì sao nàng không quyến rũ thị vệ khác, chỉ quyến rũ trẫm? Đó không phải là vì nhìn trúng dung mạo của trẫm, nhìn trúng con người trẫm sao.

Trẫm và Huệ phi tâm đầu ý hợp, tình cảm chân thành này, không phải các khanh vu oan giá họa, gán tội danh là có thể ngăn cản được.”

Ta đứng ở cửa, nghe lời nói của hắn, giơ tay lên che miệng cười trộm.

Không lâu sau, cửa điện mở ra, đám đại thần kia bị đuổi đi. Người đi cuối cùng, thậm chí còn bị Ngụy Trạm đá một cái ra khỏi cửa điện.

Lúc ta mang hộp cơm đi vào, Ngụy Trạm cũng cho người truyền bữa ăn lên.

Một bàn đầy các món ăn, hai mươi sáu món.

Trước mặt hắn là hai món do ta làm: “Hai món này gọi là gì?”

Ta đáp: “Vịt muối chua ngọt kiểu Quảng Đông và sườn xào mận, đều là món chua chua ngọt ngọt, khai vị.”

Lúc ăn cơm, ta theo thói quen gắp một miếng cá, đặt vào bát của hắn. Kết quả hắn vừa ăn miếng cá đó, sắc mặt liền thay đổi lớn, lập tức nôn ra.

Loading...