Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BẠN TRAI TRÚC MÃ CHỈ THÍCH TÔI - Ngoại truyện 1 : Cầu hôn

Cập nhật lúc: 2024-10-16 13:50:31
Lượt xem: 110

 Cuối năm đại học năm 4 , chúng tôi đã yêu nhau được 7 năm rồi . 

Tôi là sinh viên ngành Luật , còn Trần Nam Hiên là sinh viên chuyên ngành Công nghệ thông tin . 

Chúng tôi tuy không dành thời gian cả ngày cho nhau , nhưng nếu không có tiết anh sẽ lên lớp cùng tôi học . Sẽ đi ăn trưa cùng nhau , buổi tối anh sẽ đưa tôi về kí túc xá . Tôi rất thích được ra ngoài cùng anh , nhưng tên cún con này lúc nào ra đường cũng sẽ thu hút rất nhiều ánh nhìn của người khác . 

Gần đây tôi cảm thấy anh có chút lạ . Thường xuyên nhìn điện thoại sau đó cười một mình , tôi muốn nhìn nhưng anh lại ngay lập tức cất điện thoại đi . Tôi nghi ngờ thì sẽ ôm tôi vào lòng dỗ dành , nói tôi đừng nghĩ nhiều. Trần Nam Hiên thậm chí cho tôi leo cây một vài lần . Tôi rất khó chịu , nhưng lại không tìm được cơ hội nói với anh . Trực giác của phụ nữ làm tôi đưa ra một phỏng đoán ....

Mọi chuyện vẫn diễn ra như thế cho đến ngày tốt nghiệp . Khi tôi ủ rũ ngồi ở dưới sảnh của trường ,một bạn học cùng chuyên ngành với Trần Nam Hiên gửi cho tôi một tấm ảnh . Khi nhìn thấy tấm ảnh , tôi sững người . Trong ảnh là Trần Nam Hiên cùng một cô gái đang nói chuyện , t . Cô gái mặc một chiếc váy màu hồng nhạt , trên tay ôm một bó hoa lớn , mặt hai người tràn ngập ý cười .Nhìn khung cảnh xung quanh thì hình như là sân sau trường . Tôi lập tức chạy như bay đến đó . Được lắm , dám cắm sừng tôi . Nhưng khi chạy đến thì sân sau không một bóng người . 

Lúc này thì tôi đã không thể nhịn được nữa , rút điện thoại ra gọi cho Trần Nam Hiên . Nhưng đáp lại tôi chỉ có một giọng nữ lạnh lùng lại cứng nhắc 

" Thuê bao quý khách vừa gọi , hiện không liên lạc được .....tút tút tút " 

Tôi không biết mình đã gọi bao nhiêu cuộc , chỉ biết tôi đã thẫn thờ ở sân sau gần 1 tiếng đồng hồ . Nhấn vào wechat , giao diện hiển thị thời gian chúng tôi nói chuyện từ tôi hôm qua . Sau đó mới nhận ra là khuôn mặt mình đã ướt đẫm nước mắt . Sau khi khôi phục lại , tôi vào nhà vệ sinh rửa mặt , sau đó lần nữa định quay lại sảnh chính . Lúc này thì điện thoại của tôi reo lên ... Là Trần Nam Hiên gọi . Tôi bắt máy , kìm nén giọng nói 

[ Alo ? ] 

[ Bé cưng , có chuyện gì thế? Xin lỗi , vừa rồi anh bận quá! ] 

[ Anh bận cái gì ? ] 

[Này là bí mật  ] Anh giống như đang cười

[ Bí mật đi hẹn hò với cô gái khác à ? ] Cổ họng tôi hơi nghẹn lại 

[ Không phải , em sao thế ? ] Anh hơi nghi hoặc 

[ Em nhìn thấy hết rồi . Anh tặng hoa cho cô gái khác , còn cười rất vui nữa ]  Tôi không kìm nén nữa , giọng nói xen lẫn tiếng nức nở 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ban-trai-truc-ma-chi-thich-toi/ngoai-truyen-1-cau-hon.html.]

[ Không phải . Em đợi anh một chút , anh bây giờ liền xuống với em có được không ?]

Tôi không trả lời , lặng lẽ tắt máy . Tôi sợ mọi người nhìn thấy mình khóc , không về sảnh chính mà ngồi ở ngoài ghế đá của trường . Chưa đầy 5 phút sau , trước mặt tôi , một thiếu niên trên người mặc sơ mi và quần âu chạy đến . Khi nhìn thấy tôi , anh thoáng ra tia nhẹ nhõm . Trần Nam Hiên ngồi xuống trước mặt tôi , ngón tay lau nước mắt còn đọng lại trên mặt tôi .

Cún_126

" Sao lại tủi thân thế này ?"

 Tôi không đáp lời , tránh đi sự đụng chạm của anh ấy . Trần Nam Hiên bị gạt ra không tức giận , chỉ nắm chặt lấy tay tôi . Anh vẫn nhìn chằm chằm vào tôi , sau đó thở dài . 

" Thôi nào , đi theo anh "

" Không đi , em không muốn gặp tiểu tình nhân của anh " Tôi muốn rút tay ra 

" Ngoan nào , đừng nghĩ linh tinh " Anh xoa đầu tôi 

 Sau đó , tôi bị anh kéo đi lên sân thượng của trường . Vừa mở cánh cửa sân thượng ra , hàng loạt bong bóng màu hồng bay ra  trước mặt . Phía sau đó là một khoảng trống được lấp đầy từ hoa hồng . Trần Nam Hiên đột nhiên lấy bó hoa từ đâu ra , đưa đến trước mặt tôi . Anh nhỏ giọng nói :

" Vốn dĩ bận chuẩn bị cái này lên mới khiến em hiểu lầm . Sau này đừng nghĩ linh tinh nữa " Anh nắm chặt lấy tay tôi 

Khóe mắt tôi lại ửng đỏ lên , hóa ra là như vậy . Trong đầu tôi lại tiếp tục xuất hiện một phỏng đoán mới . Nhưng lần này tôi đã dự đoán đúng . Trần Nam Hiên rút hộp nhẫn trong túi áo ra . Anh quỳ một chân xuống , thành kính lại cẩn thận nói 

" Bé cưng , lấy anh có được không ?" 

" Em đồng ý " 

Anh đeo chiếc nhẫn vào tay tôi , sau đó hôn lên trán tôi . Sau đó anh cũng kể cho tôi nghe về mọi chuyện . Cô gái kia là con gái của một người bán hoa anh quen , cô ấy chỉ giao hoa đến thôi . Tôi ngoan ngoãn xin lỗi , sau đó được anh ôm chặt trong lòng . Lúc đó tôi mơ hồ nghe anh nói không rõ . 

" Vợ ơi , em chạy không thoát được nữa rồi !" 

 

 

Loading...