Chạm để tắt
Chạm để tắt

Bạn Trai Mèo Tinh Háo Sắc - Chương 2.2-3

Cập nhật lúc: 2024-07-11 20:57:40
Lượt xem: 1,857

Bình luận hot nhất:

【Hãy tìm một nhà giao tiếp với động vật đi.】

【Biết đâu mèo cưng của bạn thật sự còn có chuyện gì khác muốn nói với bạn thì sao.】

Đúng vậy, tôi cảm thấy Tiểu Tiểu thật sự đã báo mộng cho tôi. Tôi lập tức bật dậy, đặt lịch hẹn với một nhà giao tiếp với động vật vào ba ngày sau.

Tôi thật sự rất tò mò, Tiểu Tiểu rốt cuộc muốn nói gì với tôi?

Điện thoại đột nhiên sáng lên.

Nhận được tin nhắn từ "Bác sĩ Mạc":

【Ngày mai nhớ đưa Tiểu Tiểu đi tiêm phòng nhé.】

Tôi trả lời:

【Bác sĩ Mạc, có thể kiểm tra lại giới tính cho Tiểu Tiểu được không?】

Vừa gõ xong chữ "Nó nói với tôi nó là mèo đực", tôi chưa kịp suy nghĩ gì đã vội vàng xóa đi. Không thể để người khác xem mình là kẻ điên được.

Tôi bèn kiếm đại một lý do:

【Hình như tôi nhìn thấy "cậu nhỏ" của nó rồi.】

【Nếu được, tiện thể triệt sản cho nó luôn nhé.】

Màn hình hiển thị "Đối phương đang nhập...".

Mười phút sau, bác sĩ Mạc ngắn gọn trả lời: 【Được】.

Xử lý xong mọi việc, tôi mới nằm vật ra ghế sofa, thở phào nhẹ nhõm. Đừng nói với tôi là Tiểu Tiểu thật sự là mèo đực nhé, tôi đã làm rất nhiều...

Tôi vội vàng lắc đầu.

Một luồng hơi ấm truyền đến từ đầu ngón tay, là Tiểu Tiểu đang l.i.ế.m láp ngón tay tôi. Nó ve vẩy đuôi, nheo mắt lại.

Tôi đưa tay muốn vỗ m.ô.n.g nó, trước đây nó đều sẽ rất hưởng thụ để tôi vỗ mông. Nhưng lần này, tay tôi vừa chạm vào m.ô.n.g nó, nó khựng lại một chút, "meo" một tiếng rồi bỏ chạy. Gương mặt đen nhẻm dường như có chút đỏ ửng.

Tôi cảm giác mình đã bị ảo giác:

【Khốn kiếp, tôi thật sự sẽ ngại ngùng đấy.】

【Không phải nói đùa đâu.】

Mà giọng nói này, dường như là phát ra từ phía Tiểu Tiểu.

Nó dường như nhận ra ánh mắt của tôi, khẽ giật mình, đôi môi nhỏ khẽ mở, giọng nói có chút xa cách.

Tôi bước tới, chỉ trong một giây, sự khinh thường trong mắt Tiểu Tiểu đã được thay thế bằng sự ngốc nghếch trong sáng. Sau đó, nó phát ra tiếng kêu ngọt ngào, rúc vào lòng tôi. Giống như bị nhập vậy, hoàn toàn khác với vừa rồi. 

 

3. 

 

Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên. Tôi cố gắng kìm nén sự tò mò đối với Tiểu Tiểu, nhìn kỹ một chút, hóa ra là bác sĩ Mạc gọi đến.

Muộn thế này rồi, gọi điện thoại làm gì vậy?

Tôi vừa đưa tay gãi cằm Tiểu Tiểu, vừa nghe điện thoại. Tiểu Tiểu thì thoải mái đến mức phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ.

Đầu dây bên kia im lặng ba giây:

"Tiểu Tiểu thật ra là mèo đực."

"Còn nữa, có thể đừng triệt sản cho nó được không?"

"Cái đó... khá là đau đấy."

"Tiểu Tiểu còn chưa có bạn gái, bạn không thể tước đi quyền lợi đó của nó được."

Bác sĩ Mạc nói như nước chảy mây trôi ở đầu dây bên kia, còn tôi thì nhận ra có gì đó không đúng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ban-trai-meo-tinh-hao-sac/chuong-2-2-3.html.]

Trước đây, tôi đã từng đưa Tiểu Tiểu đến bệnh viện thú y của bác sĩ Mạc để kiểm tra sức khỏe tổng quát. Chỉ là lúc đó bác sĩ Mạc không có ở đó, là một bác sĩ khác kiểm tra cho Tiểu Tiểu.

Vị bác sĩ lúc đó nói với tôi rằng Tiểu Tiểu là một bé gái đáng yêu, tôi cũng không xem kỹ.

Bác sĩ Mạc này cũng chưa từng kiểm tra, sao có thể chắc chắn Tiểu Tiểu là con đực được?

Điều này có gì đó kỳ lạ.

Vì vậy, tôi cẩn thận hỏi anh ta:

"Bác sĩ, tôi còn chưa đưa Tiểu Tiểu đến cửa hàng mà? Sao anh biết nó là mèo đực vậy?"

"À..."

Đối phương im lặng, không trả lời tôi.

Tôi tiếp tục truy hỏi:

"Còn nữa, bác sĩ Mạc, sao anh biết triệt sản cho mèo thì đau?"

Trên mạng đều nói triệt sản cho mèo là vì muốn tốt cho chúng mà?

Nghe tôi chất vấn liên tục, đối phương có chút hốt hoảng, giống như đang muốn thanh minh điều gì đó:

"Thật ra..."

"Nói ra có thể bạn không tin."

"Ngay sau khi bạn nói muốn triệt sản cho Tiểu Tiểu vào hôm qua, buổi tối nó đã đến báo mộng cho tôi."

"Nó khóc lóc thảm thiết."

"Xin tôi nói với người mẹ xinh đẹp, tốt bụng và đáng yêu nhất của nó, cầu xin đừng biến nó thành thái giám."

Tôi lập tức thấy hứng thú:

"Trời đất! Thật ra tối qua Tiểu Tiểu cũng báo mộng cho tôi."

Xem ra Tiểu Tiểu thật sự biết báo mộng. Bác sĩ Mạc thở phào nhẹ nhõm, buột miệng nói:

"Tôi biết, cho nên sau này ra ngoài bạn nhớ mặc quần áo vào."

"Chờ đã, chờ đã!"

Sao bác sĩ Mạc lại biết!?

"Tôi còn chưa nói mà, sao anh biết được?"

Tiểu Tiểu báo mộng cho bác sĩ Mạc còn có thể lý giải được, nhưng tại sao bác sĩ Mạc lại biết rõ mọi chuyện như vậy!

Ngay cả giấc mơ của tôi cũng biết rõ ràng.

Tôi hiểu rồi, chẳng lẽ anh ta có thể đọc được giấc mơ?

Vậy thì đáng sợ quá, tôi đâu có ít lần mơ những giấc mơ "đen tối".

Còn là loại có màu sắc nữa chứ. Nghĩ đến đây, mặt tôi đỏ bừng, có chút ngượng ngùng hỏi:

"Bác sĩ Mạc, anh nói thật đi."

Tôi vừa định nói "Có phải anh có thể đọc được giấc mơ không?" thì bác sĩ Mạc vội vàng ngắt lời, tôi đành nuốt ngược câu nói đó vào trong bụng.

Anh ta có chút kinh ngạc:

"Không phải chứ, bạn đã biết rồi sao?"

Tôi gật đầu, ngượng ngùng lên tiếng:

[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

"Ừm."

Tôi vừa dứt lời, bác sĩ Mạc lập tức cúp máy.

"?"

Bỏ mặc tôi một mình đỏ mặt.

Loading...