Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bạn trai cũ bị tôi đá giàu lên rồi - Chương 15

Cập nhật lúc: 2024-08-14 09:47:58
Lượt xem: 211

Tôi tức giận đi ra ngoài cả ngày không thèm đoái hoài đến Mạnh Đình Hi.

 

Còn cố tình nhờ trưởng nhóm tìm giúp tôi một công việc cách rất xa nhà Mạnh Đình Hi, không ngờ lại vô tình gặp một người quen cũ - Tiêu Thác.

 

Lúc trông thấy hắn, tôi sững người tại chỗ.

 

Thực ra, từ năm năm trước tôi rời đi chưa từng nghĩ sẽ có ngày gặp lại những người này.

 

Mạnh Đình Hi là bất ngờ đầu tiên, Tiêu Thác là bất ngờ thứ hai.

 

Hắn cũng sững sờ, trên mặt đầy vẻ không thể tin được: “Triêu Triêu?”

 

Tôi tỏ vẻ thoải mái chào lại: “Hey, Tiêu Thác, lâu rồi không gặp.”

 

Hắn bước lên một bước, cẩn thận quan sát kỹ tôi một lượt, sau đó ngước đầu nặng nè thở dài một hơi, ngay xả cành mắt cũng đỏ lên: “Triêu Triêu, anh vẫn luôn tìm em.”

 

Tiêu Thác bảo vệ một bí mật của tôi.

 

Một cô gái bề ngoài xinh đẹp rạng ngời, ngày thường lương thiện giúp đỡ người khác nhưng thật ra là một tội phạm g.i.ế.c người.

 

Năm 21 tuổi ấy, tôi đã lỡ tay g.i.ế.c c.h.ế.t người cha dượng có ý đồ xâm hại tôi.

 

Đến giờ tôi vẫn nhớ, khi bình thuỷ tinh cắt vào động mạch cổ của ông ta, m.á.u phun ra như thác, cũng không đến vài phút, lão cầm thú đó đã hoàn toàn không còn một tiếng động.

 

Trong nháy mắt đó, cũng không biết là sợ hãi đến c.h.ế.t lặng hay là nỗi căm hận cuối cùng đã được phóng thích mà tôi không rơi lấy một giọt nước mắt.

 

Trước ngày tự thú một hôm, tôi đã chia tay với Mạnh Đình Hi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ban-trai-cu-bi-toi-da-giau-len-roi/chuong-15.html.]

 

Tôi đã nói anh có biết Tiêu Thác của khoa Tài chính vẫn luôn theo đuổi tôi không? Anh biết nhà anh ta giàu thế nào không?

 

Tôi nói rằng ở cùng với anh không thấy được tương lai, tôi không muốn để được ăn một hộp cherry thôi còn phải đợi mười ngày nửa tháng, tôi không muốn sống một cuộc sống sống nay phải lo ngày mai.

 

Tôi nói nếu anh thật sự thích tôi thì để cho tôi được tìm đến cuộc sống tôi muốn.

 

Tôi nói anh rất tốt nhưng ai bảo tôi lại là loại phụ nữ chê nghèo thích giàu chứ!

 

Sau đó, tôi biến mất suốt bốn năm lẻ hai tháng.

 

Thực ra tôi rất muốn cảm ơn Tiêu Thác, sau khi hắn trông thấy cảnh m.á.u tanh như thế vẫn vì tôi mà dùng đến quan hệ trong gia đình để bên trường học giữ kín tin tức, ngoại trừ hiệu trưởng và thầy giáo phụ trách hồ sơ sinh viên lúc ấy thì không một ai biết lý do thật sự mà tôi nghỉ học.

 

Cũng là Tiêu Thác giúp tôi mời luật sư rất giỏi rất tốt đến biện hộ cho tôi, cuối cùng chiếu theo án mang tính chất phòng vệ nên chỉ phán năm năm, về sau bởi vì biểu hiện tốt nên được thả sớm.

 

Thời điểm lần đầu tiên Tiêu Thác tới thăm tù đã nói với tôi trong trường học đều đang đồn tôi chê nghèo yêu giàu đá Mạnh Đình Hi, còn nói tôi một chân đạp nhiều thuyền, được ông già nào bao nuôi đưa ra nước ngoài gì đó, nhưng hắn đều tìm người giúp tôi dạy dỗ những kẻ tung tin đồn kia rồi.

 

Hắn nói hắn biết Ứng Triêu Triêu là bông hoa thuần khiết nhất nghị lực nhất thế gian này, hắn không cho phép có người nói xấu tôi.

 

Nhưng tôi nghĩ cái danh khốn nạn đỡ hơn cái danh tội phạm g.i.ế.c người nhiều lắm.

 

Đôi mắt Tiêu Thác đỏ ngầu, hắn nói, Triêu Triêu à, thực ra năm năm rất nhanh, năm năm sau, chúng ta cũng chưa già, anh chờ em, đến lúc đó em cho anh một cơ hội nhé.

 

Rồi sau đó, Tiêu Thác lại đến thăm tù nhưng tôi đều không đồng ý gặp, ngay cả ngày hết hạn tù được thả ra tôi cũng lách qua xe của hắn lén bỏ đi.

 

Người như tôi, người như tôi…

 

Loading...