Chạm để tắt
Chạm để tắt

Bạn trai cũ bệnh kiều - 9

Cập nhật lúc: 2024-08-06 10:37:11
Lượt xem: 133

9

 

Từng hàng người có sáu bảy phần tương tự Thẩm Đình Ti đứng trước mặt chúng tôi, giống như duyệt binh đi qua trước mặt chúng tôi.

 

Nói đúng ra là đi ngang qua trước mặt người đàn ông trung niên này, tôi chính là người bồi chạy.

 

Chờ bọn họ chỉnh tề đi vào một khu săn bắn, Thẩm Đình Ti 2.0 hưng phấn hô to.

 

"Thả chó săn!"

 

Cảnh tượng đẫm m.á.u sau đó đã trở thành cái bóng lớn nhất trong cuộc đời tôi. 

 

Những con ch.ó săn khổng lồ và hung dữ tiến vào địa điểm và lao vào nhóm người. 

Mèo không ăn cá

 

Những tiếng la hét tuyệt vọng và âm thanh m.á.u thịt xé nát là một bản giao hưởng tuyệt đẹp đối với người đàn ông bên cạnh. 

 

Tôi bất lực nhắm mắt lại, nhưng ông ta buộc tôi phải mở mắt ra, và ông cười vào tai tôi.

 

“Cô thật vô dụng, năm đó lúc nó sáu tuổi tốt xấu gì cũng nhìn hoàn toàn quá trình mới khóc.”

 

Nước mắt tôi càng chảy mãnh liệt hơn, bởi vì tôi biết rõ "nó" trong miệng ông ta là ai.

 

Thì ra Thẩm Đình Ti sợ chó là bắt nguồn từ nơi này, khó trách trước kia khi tôi cười nhạo anh nhát gan, anh luôn bất đắc dĩ lại thê lương nhìn tôi.

 

Trong sân có một người bả vai chảy m.á.u chạy về phía chúng tôi, phía sau cậu có một con ch.ó săn theo sát.

 

Cậu bất lực kêu về phía chúng tôi, một lần lại một lần, cậu tránh được cú đánh của chó săn, vọt tới chỗ chúng tôi.

 

Người đàn ông bên cạnh tôi rõ ràng bất mãn, cười quay đầu lại hỏi tôi: 

 

"Cô đoán cậu ta có thể sống bao lâu?”

 

Tôi cũng không trả lời, loại vấn đề này kỳ thật là một loại bẫy kép, vô luận tôi trả lời cái gì, đều là ngõ cụt.

 

Cánh tay đột nhiên bị tóm lại, tôi mở mắt ra nhìn thấy người vừa mới chảy m.á.u kia, cậu tràn đầy hy vọng nhìn tôi.

 

Tôi không nhìn gặp cậu ấy vì tôi không thể cứu cậu ấy.

 

Chó dữ đuổi theo, cậu hướng phía sau tôi trốn, tôi cam chịu, không chỉ bởi vì khuôn mặt kia của cậu.

 

Mà là, cậu còn rất trẻ tuổi, tính trẻ con chưa hết thiếu niên còn có rất nhiều hi vọng tốt đẹp.

 

Mà không phải trở thành một đống thịt nát, nát ở trong bụng chó, tôi mang theo cậu dựa vào người đàn ông trung niên, chó săn quả nhiên dừng lại.

 

Nhưng cậu rất nhanh bị người kéo đi, tay lại gắt gao cầm tôi ta, giống như cầm cọng rơm cứu mạng.

 

Miệng không ngừng kêu khóc, cứu tôi!

 

Tôi ngước mắt nhìn về phía người khởi xướng trò khôi hài này, giọng nói run rẩy hỏi: "Tôi phải làm thế nào mới có thể buông tha cho cậu ta?"

 

Ông ta tức giận nhìn  về phía tôi hô to: "Chỉ là một vật thay thế mà thôi, cô đã đau lòng như vậy?Nó rác rưởi như vậy cũng có người yêu thương?Nó chính là tang môn tinh, nó không xứng!"

 

Vì vậy, tôi đã tận mắt chứng kiến một người sống, một hy vọng sống, trở thành một đống thịt thối.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ban-trai-cu-benh-kieu/9.html.]

Tôi dựa vào tường, nôn hết cả ngũ tạng lục phủ, ác mộng vừa rồi không ngừng tái diễn trong đầu.

 

Thẩm Đình Ti, anh ở đâu? Em không thể chịu đựng được nữa.

 

Mẹ ơi! Con muốn về nhà.

 

Tôi không gặp được Thẩm Đình Ti cũng không về nhà được.

 

Có lẽ sau khi tên sát nhân kia chơi chán, tôi cũng sẽ biến thành một đống thịt nát, thối ở trong góc không ai biết.

 

Không lâu sau, tôi trở lại nơi ở cũ và quay trở lại căn phòng bí mật mà tôi đã phát hiện được trong phòng làm việc. 

 

Tuy nhiên, chính tên sát nhân biến thái đã đưa tôi đến đó khi tôi đang đứng trước cửa nhập mật khẩu. 

 

Tôi thấy tay ông run rẩy dữ dội, ông phải dùng tay kia giữ lại mới gõ xong.

 

Sau khi vào trong, tôi bị trói vào ghế điện, ông ta dường như muốn nói điều gì đó với tôi. 

 

Ông ta mỉm cười hỏi tôi có biết tại sao mật khẩu lại là dãy số này không, tôi dũng cảm trả lời: 

 

"Sinh nhật của Thẩm Đình Ti?" 

 

Ông ta túm lấy tay áo, nghiến răng nghiến lợi nhìn sang một bên, nhưng không muốn giải thích thêm. 

 

Nghỉ ngơi một lúc, ông lấy điện thoại di động ra gọi cho Thẩm Đình Ti trước mặt tôi. 

 

Nghe lại giọng nói vô cùng quen thuộc đó khiến phòng ngự bên trong mà tôi đã dày công  xây bấy lâu nay sụp đổ ngay lập tức, tôi không khỏi cảm thấy đau rát ở mũi. 

 

Kẻ sát nhân đang tâm trạng rất tốt nói với Thẩm Đình Ti: 

 

"Bạn gái nhỏ của mày khá vui tính. Cô ta có thể xem chương trình tao đưa mày đi xem khi mày sáu tuổi." 

 

Im lặng một lúc, tôi không khỏi nghẹn ngào, như muốn trút hết những lời bất bình gần đây cho anh.

 

Thẩm Đình Ti trong nháy mắt bộc phát.

 

“Con mẹ nó ông thả cô ấy cho tôi, ông muốn cái gì, không phải là tro cốt của Tống Hợp sao? Tôi đưa cho ông.”

 

Kẻ sát nhân hài lòng gật gật đầu, ước định địa điểm liền cúp điện thoại.

 

Vui vẻ quay đầu chia sẻ với tôi.

 

“Cô biết không? Nó vì cô mà nguyện ý trả Tống Tống lại cho tôi, mười tám năm, cuối cùng tôi cũng có thể gặp được Tống Tống.”

 

 

"Tôi rất vui, có thể nể mặt Tống Tống, cho con trai bảo bối của cô ấy một cái xác.”

 

Lại thần kinh lẩm bẩm, trong lời ngoài lời đều oán hận Tống Tống kia đến c.h.ế.t đều hướng về Thẩm Thính Tứ, không tiếc lấy tro cốt của mình uy hiếp.

 

Ông ta lại vuốt dụng cụ tra tấn trên tường, yêu quý như vuốt ve người thân, làm cho người ta nhịn không được run rẩy.

 

Đến khi Thẩm Đình Ti tới, kẻ sát nhân đã chuẩn bị xong mọi thứ.

 

Chuẩn bị tra tấn Thẩm Đình Ti trước tro cốt của mẹ anh.

Loading...