Chạm để tắt
Chạm để tắt

BẠN TRAI CHỐNG TRÀ CỦA TÔI - Phần 7

Cập nhật lúc: 2024-08-07 21:48:22
Lượt xem: 8,570

Lúc đi tới cửa chính, phát hiện Lương Tĩnh hóa ra lại không rời đi và cũng đã không còn khóc nữa.

 

Cô ta nhìn thấy chúng tôi, còn chủ động chào hỏi:

 

"Hạo Tử, Tạ Cẩn, thật ngại quá, vừa rồi tôi không cố ý, tôi chỉ nhìn thấy hình ảnh kia, nói hai câu mà thôi, không có ý gì khác.”

 

Nhìn bộ dạng kia của cô ta, tôi đột nhiên cảm giác rất phiền, cũng lười giả vờ với cô ta.

 

Vì thế tôi không chút khách khí mở miệng:

 

"Tôi cố ý.”

 

Lương Tĩnh nghẹn ngào, sau đó miễn cưỡng cười mở miệng:

 

"Tạ Cẩn, có phải cô hiểu lầm tôi và Hạo Tử rồi không, tôi và cậu ấy chính là anh em, chúng tôi cái gì cũng không có, nếu hai chúng tôi thật sự có cái gì, cũng sẽ không có chuyện của cô đâu.”

 

Lời này nói, thật sự là hương trà tỏa ra bốn phía nha!

 

Tôi đang muốn trợn trắng mắt, Trần Hạo lại giành mở miệng trước:

 

"Dừng lại! Cô nói không đúng rồi.”

 

Lời nói của Trần Hạo khiến Lương Tĩnh vui vẻ, khóe miệng lặng lẽ nhếch lên.

 

“Chỉ có lời chúng ta không có quan hệ gì này là đúng.”

 

“Giữa tôi và cô sở dĩ không có chuyện gì, đó là bởi vì tôi căn bản chướng mắt cô, cho dù không có Tạ Cẩn, cũng sẽ có người khác. Nhưng trước hết, đối tượng của tôi tuyệt đối không phải là cô, giữa tôi và cô cho tới bây giờ cũng không có khả năng có chuyện gì. Điểm nhận thức sai lầm này xin cô hãy sửa lại, cám ơn.”

 

"Mặt khác, chúng ta chỉ là một mối quan hệ bạn bè bình thường, bình thường cô luôn ở trong vòng anh em của tôi, nói là anh em của chúng tôi, bọn họ chơi với cô rất tốt, sẵn sàng đưa cô đi chơi cùng, tôi cũng không tiện đả kích cô, chọc cho các anh em của tôi không vui."

 

"Không phải, Hạo Tử, trước kia cậu không phải như vậy, bây giờ cậu vì một đứa con gái mà tới anh em cũng không cần ư?”

 

Lương Tĩnh cau mày mở miệng.

 

Trần Hạo quả quyết nói:

 

"Cô nghe không hiểu sao? Cho tới bây giờ, tôi chẳng qua cũng chỉ là nể mặt anh em tôi nên mới để cô ở trong những buổi tụ tập mà thôi.”

 

“Nhưng chính cô lại không biết lượng sức mình, cô thật sự có chút mặt dày.”

 

“Trước kia hay bây giờ, tôi đã từng phản ứng với cô mấy lần rồi?"

 

"Còn có, xin đừng lúc nào cũng làm như mình rất khác với những người khác, làm như bản thân mình rất thân thiết với tôi, đừng có lúc nào cũng gọi tôi là Hạo Tử Hạo Tử, gọi tôi là Trần Hạo, chúng ta thật sự không thân, hiểu không?"

 

Trần Hạo nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, lần nữa mở miệng với Lương Tĩnh:

 

"Cuối cùng, nếu tôi nói rõ ràng như vậy mà cô vẫn còn không hiểu, vậy tôi nghi ngờ cô bị thiểu năng trí tuệ hoặc não tàn. Bản thân tôi không có năng lực giao tiếp với loại người này, cho nên tránh xa tôi một chút, cám ơn.”

 

Trần Hạo lôi kéo tôi rời đi, mà khi tôi quay đầu lại nhìn, nụ cười của Lương Tĩnh cứ như vậy cứng ở khóe miệng, cả người cũng cứng ngắc ở ven đường.

 

9.

 

Sau đó tôi vẫn biết được thông tin về Lương Tĩnh không liên tục qua anh em của Trần Hạo.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ban-trai-chong-tra-cua-toi/phan-7.html.]

Cô ta nói:

 

"Trần Hạo vì một người phụ nữ mà ngay cả anh em cũng vứt bỏ."

 

Cô ta cũng nói:

 

"Tạ Cẩn chính là trà xanh, ở trước mặt mọi người xây dựng hình ảnh hoa sen trắng, trên thực tế tâm cơ rất sâu. Trần Hạo thay đổi, chính là do Tạ Cẩn.”

 

Cô ta còn nói:

 

"Trần Hạo và Tạ Cẩn sớm muộn gì cũng phải chia tay, với cái bộ dáng ghen tuông của Tạ Cẩn, ở bên ai cũng không có khả năng sống tốt.”

 

Nghe nói cô ta còn buông lời, nói cô ta không có anh em trọng sắc khinh bạn như Trần Hạo.

 

Nói có cô ta thì không có Trần Hạo, có Trần Hạo thì không có cô ta.

 

Dù sao, về sau chỉ cần tôi cùng Trần Hạo đi hội họp thì đều không có gặp lại Lương Tĩnh, và anh em của Trần Hạo cũng đã trở thành anh em của tôi.

 

Nếu như tôi không ở bên cạnh Trần Hạo, bọn họ sẽ giúp tôi nhìn không cho nữ sinh khác tiếp cận anh, cũng sẽ giúp tôi thúc giục anh mỗi ngày về nhà sớm một chút.

 

Đương nhiên, tôi trà hay không trà, tâm cơ có nặng hay không hình như cũng không quan trọng lắm.

 

Bởi vì tôi đang cùng các bạn gái của các anh em Trần Hạo cũng trở thành chị em, thường xuyên hẹn đi dạo phố, ăn cơm, nghe các cô ấy chia sẻ buôn dưa lê với tôi.

 

Sau đó, đột nhiên có một ngày, nghe nói nam sinh không thích tôi nhất trong giới anh em bọn họ tên là Lý Phong đã thật sự chia tay với bạn gái.

 

Bởi vì một ngày nọ, sau khi Lương Tĩnh và anh ta uống rượu suốt đêm thì hai người đã ngủ cùng nhau và bị bạn gái bắt được ngay tại chỗ.

 

Lúc đó khung cảnh vô cùng hỗn loạn.

 

Mà tôi chỉ có thể ôm bạn gái của Lý Phong nhẹ giọng an ủi, để cho cô ấy tìm một người bạn trai tốt hơn, đầu óc tỉnh táo hơn.

 

Trải qua chuyện này, các anh em của Trần Hạo cuối cùng cũng cắt đứt lui tới với Lương Tĩnh, và Lý Phong bởi vì Lương Tĩnh phạm sai lầm kia, quan hệ cũng chậm rãi xa lánh.

 

Sau đó, tôi nghe nói, Lý Phong và Lương Tĩnh ở bên nhau, nhưng Lương Tĩnh vẫn lấy thân phận anh em, kề vai sát cánh với những nam sinh khác nhau.

 

Gậy đánh vào trên người mình, Lý Phong cuối cùng cũng nhịn không được.

 

Nghe nói hai người cãi nhau to, không ai chiếm được tốt, người ta nói mặt Lương Tĩnh đã bị biến dạng, đối với cô ta mà nói xem như có chút hủy dung.

 

Lý Phong cũng bị đánh gãy xương, ở bệnh viện dưỡng rất lâu, chờ khi anh ta xuất viện thì toàn bộ tiền đều đã không còn, anh ta bị Lương Tĩnh lấy danh nghĩa tiền bồi thường tổn thất chữa bệnh, cầm toàn bộ cầm đi phẫu thuật thẩm mỹ.

 

Quá mức cẩu huyết, chúng tôi cũng không quan tâm, dù sao cô gái bị Lương Tĩnh phá hoại chia tay kia đã tìm được bạn trai mới, một chàng trai toàn tâm toàn ý đặt ở trên người cô ấy, ánh mắt sạch sẽ trong sáng.

 

Sau đó hôn lễ của tôi và Trần Hạo, những anh chị em này đều đến.

 

Tôi hỏi Trần Hạo:

 

"Sau này anh có tiếp tục làm nhân tài giám trà không?"

 

Trần Hạo trả lời:

 

"Anh chỉ là một người đàn ông có đầu óc tỉnh táo mà thôi, sau này anh cũng sẽ luôn tỉnh táo."

 

- Hết -

Loading...