Bạn thân - Phần 10

Cập nhật lúc: 2024-07-05 03:36:01
Lượt xem: 364

20

Trong suốt kỳ nghỉ đông, tôi không gặp lại Giang Tinh Diễm nhưng hàng ngày trong trò chơi luôn luôn có mặt cạnh nhau.

Chỉ là dường như có điều gì đó khác biệt. Trước đây, đối với tôi anh giống như một cái bóng mơ hồ, một khuôn mặt không rõ ràng lắm. Nhưng đó lại là chỗ dựa tinh thần cho tôi ở một thế giới ảo bên cạnh thế giới thực đầy thất bại của tôi.

Còn bây giờ..

“An An, lên mạng nổ pháo hoa đi.”

Một giọng nói có phần khàn khàn lọt vào tai tôi, mặt tôi cảm thấy nóng lên không thể giải thích được.

"Đã rất muộn rồi mà."

"Cũng không muộn, còn chưa đến giờ đi ngủ."

Anh hừ nhẹ, giọng trở nên khàn khàn: "Lên mạng đi, anh chỉ là muốn gặp em, cho dù là trong game cũng được, Gấu con, An An, đồ đệ ngoan của ta, thê tử của ta..."

Âm thanh tiếng xưng hô cuối cùng bị nuốt chửng lại, khiến nó có chút không rõ ràng. Tai tôi đỏ bừng và nóng như có lửa đốt từ trái tim lên tận đầu. Lúc này tôi chợt cảm thấy may mắn: “Anh lại uống rượu à?”

"Ừ, chỉ một chút thôi, vì anh cảm thấy hạnh phúc." Anh ấy nói: "Ngày mai bắt đầu quay lại trường rồi, cuối cùng chúng ta cũng có thể gặp lại nhau."

Thật khó để diễn tả tâm trạng của tôi lúc đó như thế nào.

"Tại sao anh làm điều này..." Giọng nói của tôi rất nhẹ nhàng, có chút hốt hoảng và do dự: "Trước ngày đó chúng ta cũng chưa từng quen biết nhau, anh thật sự thích em như vậy sao?"

Anh ấy ngắt lời tôi: “Ai nói là chúng ta chưa từng gặp nhau?”

“…Lần gặp mặt ở cantin đó không được tính.”

"Gấu con, em thậm chí còn không nghiêm túc ghi nhớ những gì anh đã nói."

Trong giọng điệu của anh ấy đột nhiên có chút bất mãn: “Anh đã nói rõ ràng là anh biết em từ rất lâu rồi.”

21

Ngày đầu tiên đến trường, tôi không có tiết học. Tôi đã trực tiếp đến gặp nhân viên tư vấn và nộp đơn xin thay đổi chỗ ở.

Cô ấy rõ ràng biết chuyện gì đang diễn ra trên diễn đàn và biết rằng trước đây tôi bị bệnh. Cô ấy kiểm tra hệ thống một lúc và phát hiện có một phòng trong khu ký túc xá mới chỉ có một người ở nên đơn đăng ký của tôi đã được chấp thuận.

Sau khi điền xong một loạt đơn, tôi xách hành lý và chuyển đến ký túc xá mới. Nhưng giữa đường thì tôi gặp được Giang Tinh Diễm.

Cách đó vài bước, anh ấy đứng dưới gốc cây xanh, nhìn thẳng vào tôi.

Tôi dừng một chút: “Anh Giang.”

Anh ấy bước tới và rất tự nhiên nhận lấy chiếc vali từ tay tôi: "Chúng ta cùng nhau đi ăn trưa nhé?"

Tôi không khỏi nói: “Đây là ở trường học mà.”

"Trường học thì làm sao?"

Anh cong khóe môi và đưa tay còn lại lên vuốt phần tóc mai của tôi một cách tự nhiên: "Chẳng nhẽ trong trường học thì anh không thể xác đồ giúp bạn gái anh được à?"

Tôi không có cách nào phản bác nên phải đi theo anh. Trong khi đi về phía ký túc xá mới, tôi có chút lo lắng nên cứ nhìn xung quanh. Giang Tinh Diễm có vẻ thích thú với biểu hiện của tôi: "An An, em đang tìm cái gì à?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ban-than-vjcl/phan-10.html.]

"Em sợ người khác sẽ chú ý đến và tung ra tin đồn về chúng ta..."

Suy cho cùng, tôi luôn là tâm điểm trong các cuộc thảo luận của họ. Và chủ đề thảo luận thực sự là không tích cực.

Giang Tinh Diễm trầm mặc một giây rồi trực tiếp nắm tay tôi. Tôi giật mình và vô thức rụt tay lại. Nhưng anh ấy càng nắm nó chặt hơn.

"Anh cầu còn không được đây."

22

Bạn cùng phòng mới của tôi là một cô gái tóc ngắn học khoa Kinh tế và Công nghệ ngay bên cạnh. Tên cô ấy là Giang Nguyệt Nam. Cô ấy không chỉ xuống trước để giúp tôi xách hành lý mà còn cùng tôi trở về ký túc xá cũ để thu dọn đồ đạc.

“Từ giờ trở đi, căn phòng này chỉ có hai chúng ta ở, hơn nữa tớ đã có bạn trai, sẽ không thường xuyên quay lại, cậu cứ yên tâm đi.”

Cô ấy vừa nói vừa mở cửa tủ: "Cậu có muốn ăn dâu không? Tớ đi rửa thêm."

"Cảm ơn...cho tớ hai quả là được."

Cô ấy đáp lại, đổ cả hộp dâu ra, đứng dậy đi ra ngoài rửa sạch.

Tôi lấy điện thoại ra xem và phát hiện ra, đã có người đã chụp ảnh tôi và Giang Tinh Diễm nắm tay nhau đi dạo trên đường rồi đăng lên chuyên mục tình yêu.

Phần bình luận bùng nổ.

[C..hết tiệt, c..hết tiệt, c..hết tiệt, tôi đã thấy cái gì thế này?!]

[Tôi thấy đúng chứ? Đó là Khương Dĩ An và Giang Tinh Diễm??]

[Khó trách cậu ấy đột nhiên trở nên cứng rắn đến mức dám đánh lại Trần Lộ và Tống Minh trên diễn đàn. Thì ra là có người chống lưng.]

[Không thể nói như vậy. Cô ấy là nạn nhân, có thể phản kháng lại hai người kia bất cứ lúc nào mình muốn.]

[Những thứ đó không quan trọng. Tôi chỉ tò mò về việc cô ta quen biết Giang Tinh Diễm như thế nào?]

[Những người này thực sự là mù quáng.]

Giọng nói của Giang Nguyệt Nam đột nhiên vang lên trên đầu tôi, mang theo một chút lạnh lùng: "Họ không nhìn ra là Giang Tinh Diễm một lòng muốn ở bên cậu sao?"

Tôi ngơ ngác nhìn quả dâu tây cô ây đưa đến bên miệng tôi, một lúc mới phản ứng được, nhanh chóng đưa tay ra nhận lấy.

"Làm sao cậu biết?" Vừa nói xong tôi liền nhớ tới tên cô ấy.

Tôi đột nhiên cảm thấy may mắn, hỏi: “Cậu và anh Giang có quan hệ thế nào?”

Giang Nguyệt Nam nhìn tôi nuốt xuống quả dâu, đưa cho tôi một quả khác: "Anh ấy là anh họ của tớ, mặc dù tớ không muốn thừa nhận điều đó."

Tôi ngồi xuống ghế và dần dần tỉnh táo lại. Tại sao lần này việc chuyển ký túc xá lại diễn ra suôn sẻ như vậy? Tại sao tôi vừa mới điền vào mẫu đơn thì Giang Tinh Diễm đã xuất hiện đợi tôi ở gần đó. Tại sao vừa được phân vào phòng ký túc xá mới, người bạn cùng phòng duy nhất này lại đối xử tử tế với tôi như vậy khi mà thanh danh của tôi không được tốt lắm? Cố ấy thân thiện như vậy tất cả đều là do Giang Tinh Diễm.

Một dòng nước ấm ấp đột ngột chảy ra từ sâu trong tim tôi, theo mạch m..áu đi khắp cơ thể. Toàn thân tôi như được ngâm trong nước ấm, ngay cả suy nghĩ của tôi cũng nhẹ nhàng, bay bổng. Cho đến khi điện thoại đổ chuông. Tôi nhấc máy, đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của Giang Tinh Diễm: "An An, mọi thứ đã thu xếp xong hết chưa?"

"......Vâng."

"Được rồi, vậy em tranh thủ nghỉ ngơi, lát nữa chúng ta ra ngoài ăn tối, anh sẽ giới thiệu em với một vài người bạn."

Bình luận

0 bình luận

    Loading...