Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bạn Cùng Bàn Xuyên Đến Luôn Khiêu Khích Tôi - 27

Cập nhật lúc: 2024-08-16 16:23:56
Lượt xem: 37

27

 

Tất cả bọn họ như thể chỉ nhìn thấy mỗi Trần Mẫn Mẫn.

 

Giờ này khắc này, rốt cuộc tôi cũng có thể yên tâm xác nhận, trong mắt những người này, tôi cũng mờ nhạt như những người qua đường Giáp Ất Bính Đinh vô danh.

 

Tôi nhìn thấy đám đàn ông vây quanh Trần Mẫn Mẫn chân run rẩy, quay đi né tránh ánh mắt cô ta vì không giúp được gì.

 

Hiện tại, không biết cô ta có thể lo chu toàn cho mấy tên đàn ông ở đây, làm một tay săn trai thành công không?

 

Tôi nhớ tôi từng hỏi cô ta mấy lần: “Nếu bị một người trong số đó phát hiện cô bắt cá nhiều tay thì phải làm sao?”

 

Cô ta kiêu ngạo đáp lại: “Vậy tôi sẽ nói cho bọn họ biết, tôi yêu anh, nhưng chưa từng nói chỉ yêu mình anh, không giữ được trái tim tôi, cũng đừng trách tôi đa tình.”

'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'

 

Còn bây giờ, chỉ sợ cô ta không có can đảm nói ra những lời này ha?

 

Lúc Hứa Vân và những người khác đỡ cô ta lên xe, anh ta đột nhiên quay phắt lại nhìn tôi.

 

Tôi sửng sốt một chút, thử phất phất tay, nhưng anh ta không hề phản ứng.

 

Vẫn như thể tôi là một người qua đường vô danh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ban-cung-ban-xuyen-den-luon-khieu-khich-toi/27.html.]

 

Nhưng tôi cũng không biết có phải mình bị hoa mắt không, tại trong cái chớp mắt ấy, hình như tôi thấy trong mắt anh ta có suy tư cùng giãy giụa.

 

Nhưng rất nhanh lại trở về vẻ mặt lạnh tanh.

 

Anh ta một lần nữa dõi theo nữ chính Trần Mẫn Mẫn, nhẹ vỗ về mái tóc cô ta, hỏi cô ta tại sao không ngoan, hôm nay muốn bị phạt thế nào?

 

“Tôi không muốn! Anh nhìn cô ta đi, cô ta ở kia kìa!”

 

Trần Mẫn Mẫn vẫn chưa từ bỏ ý định mà hét ầm ĩ, giãy giụa: “Cô ta tên làThẩm Bội Vi, là đàn em trước kia anh thất nhất mà, anh kéo cô ta lên xe luôn đi!”

 

“Nói gì vậy Mẫn Mẫn, đàn em tôi thích nhất không phải luôn là em sao?”

 

Trần Mẫn Mẫn mặt xám như tro tàn: “Không, không phải như thế……”

 

Chậc, đã đến nước này rồi, thế mà cô ta còn muốn lôi tôi vào vũng bùn.

 

Tôi thở dài, ngẩng đầu ngắm bầu trời.

 

Một màu xanh đầy giả dối.

 

Nhân vật chính thì sao chứ, chẳng phải giống như con rối sống trong cốt truyện đã định sẵn vận mệnh thôi sao?

Loading...