Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bạch nguyệt quang tỉnh lại vả mặt thế thân - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-10-06 20:05:25
Lượt xem: 72

Họ sẽ không biết... Chỉ là so sánh mà nói, đồ giả kia càng thêm trọng yếu.

 

“Được thôi!”

 

Thái độ hào hứng của ta khiến hắn giật mình.

 

Đại sư huynh sững sờ nhìn ta: "Muội nói cái gì? ”

 

“Ta đã nói là sẽ làm, nhưng chỉ là một nửa nội đan, so với tính mạng của sư muội ta chẳng là gì.”

 

Ta cười thản nhiên, giống như vì đối phương tìm được nội đan thích hợp mà cảm thấy vui sướng may mắn.

 

“A Ngọc, ngươi yên tâm, từ nay về sau cho dù ngươi không có tu vi, Tiên môn cũng nhất định sẽ không vứt bỏ ngươi!”

 

Ta cụp mắt xuống.

 

Nghe lời hứa của hắn chỉ cảm thấy vừa hoang đường vừa buồn cười. Hết lần này tới lần khác tư thái ghê tởm của hắn vẫn là tự mình tự cảm động. Nhưng những thứ này trong miệng hắn, chẳng lẽ không phải là nên làm sao...

 

Ta là bạch nguyệt quang của trên dưới Tiên môn.

 

Nực cười.

 

Đây là loại bạch nguyệt quang nào mà ngay cả ch-ó cũng ghét.

 

Cho dù ta có muốn hay không, nửa khối nội đan này tất cả là do họ quyết định. Trong một giấc mơ, ta muốn chạy trốn khỏi Tiên môn nhưng khó địch lại bọn họ. Họ giam cầm ta. Họ cưỡng ép ta m-ổ nửa nội đan đưa cho Sở Oánh để luyện hóa nội đan bị hỏng của nàng ta.

 

Chỉ vì ta không muốn. Cuối cùng bọn họ vẫn trách ta keo kiệt và m-á-u lạnh. Có một nửa khối nội đan thôi sẽ không lấy đi tính mạng của ta.

 

Ta đã nghe điều đó hàng trăm lần. Mỗi lần nghe dạ dày đều có cảm giác buồn nôn cuồn cuộn.

 

Thấy ta trả lời, ngày hôm sau, trên dưới Tiên môn đều bắt đầu khẩn cấp chuẩn bị.

 

Nửa khối nội đan này của ta, thật đúng là khiến bọn họ hưng phấn...

 

Ánh mắt ta tối tăm, tay che ở trong tay áo siết chặt.

 

Họ muốn nội đan, và ta sẽ cho họ nội đan.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/bach-nguyet-quang-tinh-lai-va-mat-the-than/chuong-3.html.]

Chỉ có điều...

 

Đừng hối hận.

 

"Ngọc Thanh sư muội, mời đi."

 

Đệ tử trong cửa dẫn ta đến một gian phòng.

 

Trong phòng đã chuẩn bị đầy đủ các loại băng thuốc,

 

Để tránh xảy ra tai nạn trên đường m-ổ nội đan.

 

Tầm mắt ta lướt qua từng cái một.

 

Ta không cần phải làm điều này, nếu họ yêu thương đồ giả đó như vậy, những thứ được chuẩn bị cẩn thận nên cho nàng ta sử dụng.

 

Sở Oánh ngồi ở mép giường, nàng ta nhẹ nhàng kéo ống tay áo sư tôn.

 

Bộ dáng nàng ta rõ ràng sợ hãi nhưng lại cố gắng giả bộ nhu thuận khiến lòng người xót xa.

 

"Tiểu Sở chớ sợ, sẽ không đau."

 

Sư phụ nhẹ nhàng an ủi nàng ta.

 

Sư huynh cũng đứng ở bên cạnh nàng: "Sư muội, ngủ ngon đi, sau ngày hôm nay, muội sẽ có một thân thể mới."

 

Ánh mắt Sở Oánh lóe lên, lộ ra vẻ chờ mong.

 

Trong một cái nhìn vô tình, đôi mắt tham lam của nàng ta nhìn vào mắt ta.

 

Sở Oánh nhếch môi với ta, tràn đầy đắc ý và khiêu khích. Nàng ta đang khoe với ta chiến thắng và chiến lợi phẩm của mình.

 

Ta trả lại cho nàng ta một nụ cười không có nửa điểm địch ý, giống như là thật lòng đang phúc phúc cho cuộc sống mới mẻ của nàng ta trong nửa đời sau.

 

Không thể làm cho ta tức giận, trên gương mặt non nớt của nàng ta có chút kinh ngạc.

 

Nhưng nàng ta không biết là ta đè nén hận ý ngập trời trong lòng.

 

Nếu hận ý có thể biến thành lưỡi d.a.o sắc bén, ta đã gi-ếc nàng hàng ngàn lần.

Loading...