Bạch Nguyệt Quang của Thế tử Nhân Đạm Như Cúc - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-07-07 19:13:42
Lượt xem: 36

Mọi người có mặt nhìn thấy thánh chỉ của triều đình đều lần lượt quỳ xuống.

Trình Gia Hứa và Trác Mạn Ninh không dám tin đây là sự thật.

Trác Mạn Ninh lẩm bẩm: "Ta nghe nói sáu năm trước, trên đường

Lưỡng Hà xảy ra một trận châu chấu. Một thương gia giàu có đã quyên góp phần lớn tài sản của gia đình mình để giúp triều đình cứu trợ thiên tai. Đế ghi nhận tấm lòng rộng lượng hào phóng của người đó, Bệ hạ vừa mới lên ngôi, đã ban cho người đó một thánh chỉ trống rỗng. Hóá ra là nàng ta... thực ra là nàng ta..."

"Sao có thể, làm sao nàng có thể gặp được Bệ hạ? Ngay cả phụ thân ta cũng chưa từng gặp Bệ hạ được mấy lần."

Trình Gia Hứa nhìn ta với đôi mắt nheo nheo, như thể hắn ta đang cố nhìn rõ nương tử của mình, người mà hắn ta chưa bao giờ thực sự hiểu rõ sau nhiều năm chung sống.

Cũng không trách bọn họ bị kinh hãi được.

Ta và Thánh thượng hiện tại là đồng môn, toàn bộ triều Chủ đều có rất ít người biết chuyện này.

Lúc đầu, huynh ấy theo sư phụ học mưu lược tùy cơ ứng biến, binh pháp, cai trị đất nước, thơ ca và võ nghệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/bach-nguyet-quang-cua-the-tu-nhan-dam-nhu-cuc/chuong-8.html.]

Còn ta chỉ học buôn bán thôi.

Huynh ấy thường đánh vào đầu ta, mắng ta là kẻ mê tiền.

Ta nhướng mày ngẩng đầu lên: "Sư huynh, huynh đừng coi thường muội, sau này nếu huynh trở thành hoàng đế, ta sẽ là túi tiền của huynh, được không?"

Sau này, với sự giúp đỡ của sư phụ huynh ấy đã thuận lợi lên ngôi.

Khi bạn mới lên ngôi, nơi nào cũng cần ngân lượng.

Chính ta là người liên tục gửi ngân lượng cho huynh ấy để huynh ấy tiến hành những cải cách quyết liệt và đối phó với bọn hoạn quan, nịnh bợ lợi dụng quyền lực mà không hề đắn đo.

Huynh ấy từng nói muốn chiếu cáo thiên hạ khen ngợi ta. Ta lắc đầu liên tục: "Sư huynh à, xin huynh hãy tha cho muội. Muội chỉ muốn làm một người bình thường và buôn bán để kiếm tiền thôi."

Huynh ấy bất lực, cuối cùng không còn cách nào khác ngoài ban thưởng cho ta thánh chỉ trống rỗng này.

Đó vừa là phần thưởng dành cho ta vừa là sự tin tưởng dành cho ta.

Có lẽ huynh ấy cũng không ngờ rằng, có một ngày, ta sẽ dùng thánh chỉ này đế bỏ phu quân.

Bình luận

0 bình luận

    Loading...