Chạm để tắt
Chạm để tắt

Bạch nguyệt quang của chồng tôi - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-08-18 13:38:10
Lượt xem: 239

Cuối cùng, người hàng xóm buông Tống Nhất Thành ra. Bố mẹ chồng theo chúng tôi vào nhà. Sau khi chắc chắn rằng cửa đã đóng, Tống Nhất Thành hét vào mặt tôi với giọng điệu gay gắt:

"Dm, cô cố tình làm điều đó phải không? Cô cố ý để cửa mở đúng không?“

“Có phải cô có quan hệ mờ ám gì với thằng vừa nãy đúng không?”

Anh ta đã khiến bố mẹ mình bị sốc.

Bố anh ta vẫn ủ rũ và im lặng, trong khi mẹ anh ta phàn nàn với giọng khá bức xúc:

Trà Sữa Tiên Sinh

"Anh đang làm cái gì vậy! Vợ chồng có mâu thuẫn gì mà anh phải ra tay đánh vợ để hàng xóm còn phải vào can như thế?”

Lẽ ra tôi nên nghĩ đến điều nỲ sớm hơn.

Cha mẹ phải thế nào mới nuôi ra được thằng con như này.

Nếu hai người họ là người hiểu lí lẽ thì chắc hai chúng tôi đều sẽ không bao giờ đi đến bước này.

Thế là tôi ngồi im lặng đối diện với ba người họ.

Tống Nhất Thành nhìn tôi:

"Sao cô lại ngồi đó? Cô không biết chào hỏi à, cũng không biết rót nước phải không?"

Tôi mỉm cười giễu cợt:

“Anh vừa đánh tôi xong còn muốn tôi làm bảo mẫu à?”

“Đủ rồi,” bố anh ngắt lời một cách thiếu kiên nhẫn, “Lý do cho việc này là gì?”

Tôi lên tiếng trước: “Tống Nhất Thành lừa dối tôi.”

Như tiếng sấm đánh xuống, tay mẹ Tống Nhất Thừa run lên khi cầm cốc nước lên.

“Không thể nào,” mẹ anh nói chắc nịch, “Cả nhà tôi đều là người thành thật, không đời nào Nhất Thành lại làm việc đó.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/bach-nguyet-quang-cua-chong-toi-faiw/chuong-9.html.]

Tống Nhất Thành mắng tôi rồi giải thích:

"Đừng nghe cô ta nói bậy, cô ấy là bạn rất tốt của con. Chúng con hoàn toàn trong sạch. Chỉ có cô ta là người luôn bắt nạt người khác và gây rắc rối cho con."

Đôi vợ chồng già rõ ràng đã cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

Miệng bố anh ta bắt đầu bốc ra đầy mùi hôi thối:

"Bây giờ tôi phải nói cô đấy, Nhất Thành làm việc bên ngoài đã đủ mệt mỏi rồi. Nếu cô không muốn giúp nó duy trì quan hệ giữa người với người thì ít nhất đừng hủy hoại sự nghiệp của nó. Việc này có khó không? Ở bên ngoài giao lưu kết bạn một chút là không thể tránh khỏi, giao lưu rồi về nhà là được, không cần làm quá lên như vậy.”

Mẹ anh ta cũng nhắc lại:

"Đúng vậy, Nhất Thành không phải loại trẻ con hành động thiếu suy nghĩ. Nhất định là con hiểu lầm rồi. Con trai mẹ mỗi ngày đều đi làm mệt mỏi như vậy. Nó về nhà con còn không cho nó cảm thấy vui vẻ. Mẹ thật sự không biết phải nói gì về con."

Tôi không nhịn được cười lớn:

"Anh ta đánh tôi mà hai người không nói anh ta một lời?”

Cuối cùng mẹ anh ta nghĩ cách xoa dịu:

"Đúng vậy, Nhất Thành, con không nên ra tay với vợ. Chỉ cần xin lỗi vợ con, chuyện này sẽ được giải quyết."

Nhìn Tống Nhất Thành nhìn mình, tôi vội nói:

"Có tha thứ hay không là quyền của tôi. Tôi mới là nạn nhân."

Hơn nữa, bây giờ cánh tay của tôi thực sự đang bỏng rát và đau đớn, để không lãng phí cơ hội hiếm có này, tôi phải sớm đến bệnh viện kiểm tra.

Tôi lấy điện thoại ra nghe đoạn ghi âm Tống Nhất Thành hét lên "Noãn Noãn, anh nhớ em" vào ngày anh ta say, tôi đứng dậy và nói:

“Đó chính là sự vô tội mà hai người đang nói à?”

"Anh và gia đình có thể tự lo liệu, tôi còn có việc khác phải làm."

Nói xong tôi đi thẳng ra ngoài, lúc cánh cửa đóng lại, tôi nghe thấy tiếng gầm của bố.

Con trai giống bố, bố Tống Nhất Thành rất chú trọng thể diện. Vừa rồi còn khoe khoang trước mặt tôi, bây giờ lại bị tôi tát vào mặt, nên cơn tức giận đương nhiên sẽ trút hết vào người anh ta.

Loading...