Chạm để tắt
Chạm để tắt

Bạch nguyệt quang của chồng tôi - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-08-16 23:41:31
Lượt xem: 258

Tống Nhất Thành trở về vào lúc nửa đêm.

Tôi đang ngủ ngon lành thì có tiếng đập cửa. Khi tôi bước ra ngoài, tôi nghe thấy anh ta đang nói chuyện với người nào đó bằng giọng nói rất nhẹ nhàng.

Người phụ nữ đó trang điểm nhẹ nhàng, dáng người mảnh khảnh đang ôm Tống Nhất Thành bằng hai cánh tay trắng nõn.

Ngay cả khuỷu tay của Tống Nhất Thành cũng đang chạm vào n.g.ự.c cô ta.

Nhưng cô ta dường như không để ý, đôi mắt ngấn nước đầy lo lắng:

"Nhất Thành, chậm đã, coi chừng ngã."

Tôi nhận ra cô ta, mối tình đầu của Tống Nhất Thành và cũng là Bạch Nguyệt Quang của anh ta, Phùng Noãn Noãn.

Cô ta cũng nhìn thấy tôi, khóe mắt và lông mày có chút khinh thường.

Tống Nhất Thành ngơ ngác gọi Noãn Noãn, cô ta nhanh chóng đáp lại:

"Em đây, em đây."

Cô ta đáp lời Tống Nhất Thành xong, như không nhìn thấy tôi rồi đỡ anh ta vào nhà.

Tôi không có ý định tiếp quản việc này, quá bẩn thỉu.

Tống Nhất Thành nằm trên sô pha, nhưng vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y Phùng Noãn Noãn không chịu buông ra, giọng nói rất ôn nhu:

"Đã muộn rồi, hôm nay em có thể ngủ ở nhà anh, đừng về một mình, anh lo."

Nếu không có bóng đèn như tôi ở đây, khung cảnh đó giống như sự khởi đầu của một câu chuyện tình yêu.

Phùng Noãn Noãn vỗ nhẹ mu bàn tay an ủi, đứng dậy nhìn tôi:

"Tôi xin lỗi, Nhất Thành uống hơi nhiều."

Tôi khẽ gật đầu:

“Cô bât anh ta uống à?”

Phùng Noãn Noãn sửng sốt một lúc rồi trả lời:

"Không, Nhất Thành gần đây tâm tình không tốt nên đến nói chuyện với tôi."

Tôi thấy buồn cười:

“Vậy cô xin lỗi vì cái gì?”

Mùi thuốc s.ú.n.g nồng nặc, Phùng Noãn Noãn đơn giản chỉ ra:

"Cô không cần thiết phải như vậy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/bach-nguyet-quang-cua-chong-toi-faiw/chuong-5.html.]

Cô ta thản nhiên ngồi trên ghế sofa cạnh Tống Nhất Thành:

"Nói thật, nếu tôi muốn cùng anh ấy có quan hệ gì thì tôi đã làm từ lâu rồi. Căn bản không đến lượt coi đâu, cô thật sự không cần đối với tôi như kẻ thù vậy đâu."

Như nghe thấy điều gì đó, Tống Nhất Thành ậm ừ và hét vào mặt tôi:

Trà Sữa Tiên Sinh

"Đừng có kiếm chuyện nữ, không được ức h.i.ế.p Noãn Noãn."

Nghe vậy, Phùng Noãn Noãn vỗ lưng anh như khen thưởng rồi nhìn tôi với ánh mắt đầy tự hào.

Tôi hiểu.

Cô ta không thực sự thích Tống Nhất Thành, cô ta chỉ đơn giản thích cảm giác thắng cuộc mà thôi.

Bằng việc thu hút ánh nhìn của nam giới để chứng tỏ sức hấp dẫn của chính mình.

Còn tôi, tôi chỉ là kẻ thù tưởng tượng mà cô ta chọn, một công cụ để chứng tỏ sức hấp dẫn của cô ta.

“Tôi sẽ không bắt nạt cô ta,” tôi mỉm cười, “Tôi cũng giao phòng ngủ chính cho 2 người.”

Nói xong, tôi đi vào phòng ngủ lấy chăn và gối ra, chu đáo giúp họ lấy hai món cái bcs ra đặt trên bàn cạnh giường ngủ.

Phùng Noãn Noãn có chút ngơ ngác, giọng nói cao lên rất nhiều:

"Cô điên à?! Không, cô chắc chắn có bênh rồi, Tống Nhất Thành là chồng của cô đó!"

Tôi rất bình tĩnh:

"Thì sao? Cũng có thể là chồng của cô. Tôi không ngại hai người phụ nữ cùng chung một chồng đâu.”

Nói xong, tôi làm một cử chỉ mời họ.

Đôi môi Phùng Noãn Noãn run rẩy hồi lâu, cuối cùng cô ta cũng chộp lấy túi xách lao ra khỏi cửa.

Nhìn bóng lưng cô ta, tôi nghĩ, cảm giác phát điên thật sướng.

Tống Nhất Thành vẫn đang gọi tên Noãn Noãn nên tôi tắt ghi âm và bật máy quay một đoạn video ngắn khác ghi lại cảnh anh ta đang nói chuyện trong lúc ngủ.

Cuối cùng tôi đổ cốc nước lên người anh ta từ đầu đến chân, sau đó không che chắn gì rồi quay về phòng ngủ thật ngon.

Ngày hôm sau, tôi thức dậy bởi tiếng gầm giận dữ của Tống Nhất Thành

Tống Nhất Thành lên cơn sốt, môi trắng xanh, ánh mắt thẳng tắp:

"Cô đuổi Noãn Noãn đi à?!"

Tôi không nghe rõ và hỏi anh ta đang nói gì vậy?

Nhưng tôi không ngờ anh ta lại lao tới và dùng tay tát tôi.

Loading...