Chạm để tắt
Chạm để tắt

Bác sĩ x Quỷ sai - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-07-26 11:29:43
Lượt xem: 772

Cuộc sống dần trở lại bình thường, một ngày nọ, tôi đến hiệu sách mua sách, đột nhiên nghe thấy có người gọi mình: "Mộng Tam?"

Cái tên này khiến tôi sững sờ, tôi theo bản năng quay đầu lại.

Một chàng trai mặc áo phông đen, quần thể thao đen, đội mũ lưỡi trai đang vẫy tay với tôi.

Một ký ức nào đó chợt lóe lên, tôi có chút không dám nhận ra, "Lão Lưu?"

"Không sai, vậy mà em còn nhớ anh."

Lão Lưu vui mừng chạy đến, "Không ngờ cô nàng vô tâm như em vậy mà thực sự thoát khỏi địa phủ rồi."

Thì ra không phải mơ.

Lão Lưu kinh ngạc nhìn tôi, "Cơ thể con người của em, đúng là rất giống với em lúc trước."

Nói xong, lão Lưu gãi đầu, "Ấy, xem anh nói kìa. Nếu không giống thì em cũng chẳng thể nào trở về dương gian được, đúng không?"

Có ý gì đây?

Lão Lưu thấy vẻ mặt của tôi, liền hỏi thêm một câu: "Sao vậy, em không biết luân hồi trăm năm, cứ mỗi một trăm năm sẽ có hai người có ngoại hình giống nhau xuất hiện, nếu tìm đúng người thì có thể hoán đổi linh hồn cho nhau sao?"

Tôi không biết.

Đột nhiên, tôi nghĩ đến câu nói của Thời Cố, anh ta đã tìm kiếm người này một trăm năm.

Lúc đầu anh ta nói, là tìm cô ấy, hay là tìm... tôi?

Cảm giác như có gì đó nghẹn ở cổ họng, đáp án đã ở ngay trước mắt.

Chưa kịp suy nghĩ thấu đáo, tôi nhìn lão Lưu: "Sao anh lại ăn mặc thế này?"

Trước đây, tất cả chúng tôi đều mặc áo choàng dài màu đen, quê mùa c.h.ế.t đi được.

Anan

"Lãnh đạo mới lên nhậm chức yêu cầu thay đổi." Lão Lưu cười toe toét, "Đây là kiểu dáng mùa hè, phong cách năng động. Kiểu dáng mùa đông còn đẹp trai hơn, còn có cả áo choàng giống hệt ma cà rồng, đi trên đường nổi bật lắm."

"Anh nói giống ai cơ?"

"Ma cà rồng..."

Tim tôi bắt đầu đập loạn xạ, "Lãnh đạo mới của các anh, tên gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/bac-si-x-quy-sai/chuong-12.html.]

"Ồ, người này em cũng quen." Lão Lưu ghé sát vào tai tôi, "Thời Cố, chính là anh bác sĩ lúc trước đó. Anh đã nói là người ta không phải người thường mà, em hại người ta c.h.ế.t tức tưởi, người ta liền xuống đó làm lãnh đạo luôn..."

Những lời sau đó tôi không nghe rõ nữa.

Thời Cố.

Anh ta nói là Thời Cố.

"Tôi muốn gặp anh ấy."

Tôi túm lấy lão Lưu, kết quả lại tóm được một nắm không khí.

Tôi sốt ruột dậm chân tại chỗ.

"Em muốn gặp anh ta làm gì, muốn tố cáo anh?"

Lão Lưu đoán chắc là tôi nhớ đến chuyện anh ta làm loạn ở âm phủ ngày trước, vội vàng lùi về sau nửa bước, cảnh giác nói: "Người quỷ khác đường, tôi khuyên cô gái à không, em gái này tự trọng một chút, đừng có lôi lôi kéo kéo với quỷ sai chúng tôi."

Sau đó, anh ta cười toe toét, "Em cứ yên tâm sống ở dương gian đi, anh đây còn vài ngày nữa là hoàn thành nhiệm vụ rồi, biết đâu có thể đầu thai thành công, đến lúc đó gặp lại còn phải gọi em một tiếng cô/dì đấy."

Lão Lưu không nói chuyện phiếm với tôi nữa, tự mình biến mất trên đường phố.

10.

 

Trở về nhà, tôi nhớ lại toàn bộ sự việc, cảm thấy có rất nhiều điểm đáng ngờ.

Thời Cố có một người vợ đã mất cách đây trăm năm, trái tim bị người ta móc đi.

Thời Cố mang theo oán hận sống trên cõi đời này trăm năm, luôn muốn tìm cách giúp vợ đầu thai chuyển thế.

Sau đó, anh ta gặp Vương Hoàn.

Một cô gái có ngoại hình giống hệt tôi.

Rồi anh ta liều mạng cứu sống Vương Hoàn, thay tim cho cô ấy, cuối cùng tôi lại được hồi sinh trong thân xác của Vương Hoàn.

Tim tôi đập loạn nhịp, chẳng lẽ tôi chính là... vợ của Thời Cố?

Tôi đã uống canh Mạnh Bà, hoàn toàn không còn ký ức về quá khứ.

 

Loading...