Ba Lần Xuyên Sách, Tôi Lại Gặp Được Người - 10

Cập nhật lúc: 2024-07-04 23:48:49
Lượt xem: 6

21

 

Tôi không trả lời câu hỏi vừa rồi. Nhất là khi tôi nhìn thấy góc áo của Trình Dạng biến mất.

 

Thật là mệt tim quá, cái đám nhãi con này thật nghiện trò diễn kịch.

 

Cũng may là khi tôi tìm thấy Trì Dạng, mức độ thiện cảm trên đầu vẫn ổn định ở mức 0.

 

Nhưng khi thấy tôi đến, Trì Dạng không còn nhiệt tình như hai ngày trước mà chỉ phớt lờ tôi.

 

Thật là đau đầu.

 

Do dự một hồi, tôi chủ động tiến lên rồi gọi tên nhãi này như khi còn nhỏ.

 

"Tam nhi?"

 

Anh không nói gì, thậm chí còn quay ngoắt đầu đi chỗ khác, không thèm nhìn tôi.

 

Tôi lại gọi tên anh.

 

"Trì Dạng?"

 

Anh vẫn phớt lờ tôi, anh đứng dậy và đi thẳng ra cửa.

 

Lần này độ thiện cảm lại càng ngày càng giảm, tuột dốc không phanh.

 

Cái trời địu nhà nó!

 

Tôi gần như không thở nổi, vội vàng túm lấy cái gáy đang đi xa dần.

 

Sau một hồi nhẫn nhịn, tôi nghiến lợi nghiến răng.

 

"A Dạng."

 

Cuối cùng tên khốn này cũng dừng lại. Trì Dạng quay lại và nhìn tôi với ánh mắt trống rỗng.

 

"Hừ, em chỉ để ý đến Trì Tuân, còn đến tìm tôi để làm gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ba-lan-xuyen-sach-toi-lai-gap-duoc-nguoi/10.html.]

 

Tôi: Địu mợ nó.

 

Tôi có linh tính, tên nhãi này lại chuẩn bị giở cái giọng trà ngôn trà ngữ phiên bản lim mít tịt rồi.

 

22

 

Trì Dạng không có một tí phong thái nào của bá đạo tổng tài. Sắc mặt mo lạnh lùng, nhưng cái miệng thì liến thoắng bắn liên thanh không ngừng.

 

“Mấy ngày trước còn nói là em thích tôi, chưa gì đã thay lòng?

 

"Quả nhiên phụ nữ đều là những niềm đau. Tráo trở, lật mặt nhanh hơn lật sách.”

 

"Nhưng tôi không nghĩ tới, em lừa tô một lần, lại tới lừa tôi lần thứ hai."

 

Nói xong, anh đột nhiên cúi đầu, vẻ mặt đau buồn chán nản.

 

"Chỉ trách tôi ngu ngốc quá, tình nguyện bị em lừa tới hai lần."

 

Trông đáng thương giống như một chú chó con bị người ta bỏ rơi vậy.

 

Tôi không dám thở mạnh ra.

 

Bởi vì, đúng là tôi đã lừa dối tình cảm của Trì Dạng, và cũng bỏ rơi anh ấy tận hai lần.

 

Tôi cũng không có lời nào để mà nói nữa cả.

 

Anh thấy tôi không nói gì thì chủ động hỏi: “Em không có gì muốn nói à?”

 

Tôi gật đầu lập tức: "Có."

 

Ánh mắt anh khẽ chuyển động, đồ thiện cảm đang giảm dần thì bỗng nhiên dừng lại, giọng điệu cũng dịu đi đôi chút.

 

"Cái gì?"

 

Nhìn vào mức độ thiện cảm trên đầu Trì Dạng không ngừng giảm và nhanh chóng đã phá vỡ kỷ lục -10086, tôi nuốt nước bọt và thận trọng mở miệng.

 

"Ném người xuống biển cho cá ăn là phạm pháp, đúng không nhỉ?"

Bình luận

0 bình luận

    Loading...