Chạm để tắt
Chạm để tắt

ÁNH TRĂNG SÁNG CỦA CHỒNG TÔI - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-07-27 12:29:26
Lượt xem: 2,228

Nghe đoạn kịch m.á.u chó não tàn kinh điển này, tôi bỗng nhiên hiểu ra, trong câu chuyện tình cảm này, nếu Tô Văn cầm kịch bản nữ chính bạch liên hoa trải qua muôn vàn khổ đau, vậy thì Khương Trì chính là lốp xe dự phòng thâm tình.

 

Mà tôi, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì tôi chính là nhân vật phản diện khiến người ta chán ghét nhất trong câu chuyện này.

 

“Được.” Tôi vuốt đầu chó của Khương Trì, chậm rãi nở nụ cười: “Chỉ cần cô ta có thể trả lại những thứ đã lấy đi.”

 

Sau khi nhận được câu trả lời của tôi, Khương Trì ‘vèo’ một cái đứng lên chạy về phía cục cảnh sát, chắc là hắn muốn nhanh chóng chia sẻ tin tức này với Tô Văn.

 

Đương nhiên tôi không phải người hiền lành đột nhiên mềm lòng muốn buông tha cho bọn họ, sở dĩ tôi làm như vậy là bởi vì tôi còn giữ đoạn video kia.

 

 

Lấy hiểu biết của tôi đối với Khương Trì, hắn sẽ không để cho người thứ ba tham dự vào chuyện này, vậy thì chỉ có khả năng là Tô Văn lừa gạt Khương Trì dẫn theo người khác đến đây.

 

Nếu như tôi đoán không sai, chắc hẳn bàn tay xăm hình xuất hiện trong đoạn video thuộc về gã đòi nợ tàn nhẫn kia.

 

Vậy mọi người thử đoán xem, mấy món đồ trang sức kia còn ở trong tay Tô Văn hay không?

 

Đến khi Khương Trì phát hiện ra Tô Văn không thể trả lại được những món đồ kia thì hắn sẽ có phản ứng thế nào? Chắc là vui lắm nhỉ.

 

Bỗng nhiên tôi cảm thấy mình thật ác độc, quả thật mình cũng có thiên phú làm nhân vật phản diện đấy chứ.

 

Tôi yêu nhân vật phản diện, nhân vật phản diện khiến tôi hạnh phúc quá đi.

 

Hi hi.

 

19.

 

Không lâu sau, Khương Trì đã trở lại.

 

Hoàn toàn không còn sự hưng phấn vừa nãy, hiện tại hắn chán chường y như con ch.ó bị người ta đánh đuổi.

 

“Đình Đình, anh…”

 

“Hoặc là trả đồ hoặc là ngồi tù, không cần cầu xin nữa.” Tôi lạnh lùng cắt đứt lời hắn.

 

Khương Trì khó xử chần chừ một hồi: “Anh có thể thay Tô Văn bồi thường cho em.”

 

“Anh bồi thường?” Tôi cười lạnh: “Dùng tài sản chung của vợ chồng để bồi thường cho tôi sao?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/anh-trang-sang-cua-chong-toi/chuong-10.html.]

“Vậy em muốn thế nào?” Thấy tôi không chịu buông tha, Khương Trì có chút nóng nảy.

 

“Chúng ta ly hôn, anh tay không ra khỏi nhà!” Tôi lấy từ trong túi ra tờ giấy ly hôn đã sớm soạn sẵn, gằn từng chữ.

 

Chuyện cho tới tận lúc này, Khương Trì không ký tên cũng không được.

 

“Chín giờ sáng mai, mang theo đầy đủ giấy tờ, chúng ta gặp nhau ở cục dân chính!” Tôi vẫy vẫy tờ giấy ly hôn trong tay.

 

Tôi cũng không phải kẻ ngốc, chỉ ký đơn ly hôn thôi thì có ích lợi gì, hai bên phải trình diện ly hôn mới được.

 

Muốn đơn xin giảm nhẹ tội thì lấy giấy ly hôn ra mà đổi.

 

 

Ngày hôm sau, có Khương Trì phối hợp, tôi thuận lợi lấy được giấy ly hôn.

 

Từ cục dân chính đi ra, Khương Trì liền vội vã cầm đơn xin giảm nhẹ tội rời đi.

 

Không cần đoán cũng biết, chắc là hắn lại đi tìm Tô Văn báo tin tốt rồi.

 

Nhìn bóng lưng Khương Trì đi xa, tôi không khỏi lắc đầu, không còn lớp kính lọc ‘tình nhân trong mắt hóa Tây Thi’, tôi mới phát hiện người tôi yêu suốt mười năm qua lại ngu xuẩn như vậy.

 

Sao hắn không nghĩ tới vì sao tôi có thể dễ dàng buông tha bọn họ như vậy.

 

Một giờ, hai giờ…

 

Tôi nhìn đồng hồ bấm giờ.

 

20.

 

“Reng reng reng…”

 

Điện thoại vang lên, sau khi kết nối, trong điện thoại truyền đến tiếng mắng chửi của Khương Trì.

 

Tôi đã sống với Khương Trì nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên tôi phải kinh ngạc trước vốn từ vựng chửi rủa của hắn.

 

Mặc dù bị Khương Trì mắng thậm tệ nhưng tôi không tức giận chút nào.

 

Nếu tôi đoán không sai, vừa rồi cảnh sát đã cự tuyệt thả Tô Văn ra.

Loading...