Chạm để tắt
Chạm để tắt

Anh Trai, Vận Xui Cần Giải - Chương 34 + 35 + 36

Cập nhật lúc: 2024-07-12 10:14:38
Lượt xem: 178

Những người hầu của nhà họ Từ đang nằm như tượng trong phòng khách bắt đầu run rẩy, ngay sau đó từng người, từng người đều loạng choạng đứng dậy.

 

Phía trước có ác linh và rắn độc, phía sau có Hứa Tư Ninh và Chu Uyển Ninh.

 

Tôi nuốt nước bọt cái ực.

 

Làn sóng này sắp kết thúc rồi.

 

Phòng khách lại rơi vào hỗn loạn.

 

Hứa Vị Ương và mẹ cô bé hét lên và chạy vòng vòng, ba Hứa thì đi phía sau cố gắng bảo vệ hai người họ.

 

Hứa Hạo Trạch đã nhanh chóng cắn ngón giữa và chiến đấu với một con ác linh.

 

Tôi lao về phía Chu Uyển Ninh, bắt giặc thì phải bắt vua trước.

 

Chỉ có hạ gục bà ta trước thì chúng tôi mới có cơ hội.

 

Mười phút sau, Chu Uyển Ninh và Hứa Tư Ninh đều tao nhã ngồi trên sofa.

 

🐳 Các bạn theo dõi Phở bò: Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) để đọc truyện mới 🐳

Tất cả chúng tôi đều bị trói và quỳ thành hàng trong phòng khách.

 

Hứa Tư Ninh bước về phía tôi rồi tát vào mặt tôi hai cái.

 

Mặt tôi lập tức sưng lên.

 

“Đồ khốn! Dám phá hỏng việc tốt của tao!”

 

“Cô không được chạm vào cô ấy!”

 

Hứa Hạo Trạch ở bên cạnh tôi điên cuồng vùng vẫy, tôi cạn lời nhìn anh ta.

 

Anh trai à, người ta đánh thì cũng đánh xong rồi mà giờ anh mới lên tiếng.

 

“Tu Viễn, em thích anh như vậy nhưng tại sao anh lại muốn chia tay với em?”

 

“Người vô tâm nhất định phải bị trừng phạt...”

 

Chu Uyển Ninh nở một nụ cười ngọt ngào, sau đó dùng ngón tay chỉ vào mẹ Hứa và Hứa Vị Ương.

 

***

 

“Giết ai trước đây? Chọn binh hay chọn tướng, tướng lớn hay tướng nhỏ, chỉ đến ai thì người đó sẽ chết...”

 

“Ai dô, Tu Viễn à, là đứa con gái bảo bối của anh...”

 

“Kẻ đầu bạc tiễn người đầu xanh, anh vui chứ?”

 

Hứa Vị Ương tái mặt, nước mắt lã chã rơi xuống.

 

Ba Hứa trợn mắt như muốn lòi cả tròng, nổi giận muốn đứng lên nhưng lại bị Hứa Tư Ninh đẩy ngã xuống đất.

 

Tôi lo lắng đến độ cháy cả tim can, trong lồng n.g.ự.c như có một luồng khí va chạm. Tôi muốn nhảy dựng lên tát cho Chu Uyển Ninh vài cái.

 

Lúc này, ngoài cửa vang lên một giọng nói trong trẻo vui vẻ: “Sư muội, anh mày đến rồi, gặp lại sư huynh mày không vui sao?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/anh-trai-van-xui-can-giai/chuong-34-35-36.html.]

“Ôi vãi! Có nhều người vậy!”

 

Sư huynh Thanh Huyền và sư phụ lần lượt bước vào cổng lớn.

 

Sư huynh vẫn luôn lải nhải như vậy.

 

Nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng sư huynh của tôi lại đẹp trai đến vậy.

 

Lúc này hào quang của anh ấy toả sáng rực rỡ, đến cả ba Hứa cũng phải nhường vài phần.

 

“Sư phụ! Cứu con!”

 

Nhìn thấy khuôn mặt sưng tấy đỏ bừng của tôi cùng bộ dạng quỳ dưới đất đầy thê thảm, sư huynh lập tức nổi giận đùng đùng.

 

Tình thế trên sân lập tức thay đổi.

 

Những con rắn độc rút đi nhanh như thủy triều.

 

Những người hầu của nhà họ Từ bị quỷ ám cũng lần lượt ngã xuống như quân domino.

 

***

 

Chu Uyển Ninh quả thật là một kẻ điên, hóa ra bà ta đã điều khiển nhiều người trong nhà họ Hứa từ lâu, bao gồm cả đầu bếp, người dọn dẹp và tài xế.

 

Nếu tôi không đến kịp thì bà nội Hứa và anh em nhà họ Hứa sẽ c.h.ế.t bất đắc kỳ tử trong nay mai. 

 

Về phần ba Hứa, ông ấy sẽ trở thành một thây ma biết đi, bị Chu Uyển Ninh cùng con gái điều khiển.

 

Bọn họ cũng sẽ thành công chiếm đoạt khối tài sản khổng lồ của nhà họ Hứa và trở thành chủ nhân chân chính của nơi này.

 

Ba Hứa hối hận và nói rằng sau khi ông ấy và Chu Uyển Ninh ở bên nhau không lâu, ông ấy cảm thấy tính cách bà ta vừa cố chấp lại vừa tàn nhẫn nên đã sớm nói lời chia tay.

 

Không ngờ nó là mầm mống của mọi tai hoạ và gần như ảnh hưởng đến cả gia đình.

 

Sư phụ đã vô hiệu hóa bản mệnh cổ của Chu Uyển Ninh và Hứa Tư Ninh, nhưng bọn họ không chỉ giỏi thuật dùng cổ mà còn giỏi thuật pháp Đạo giáo, vì vậy vẫn xem như là phần tử nguy hiểm.

 

Có một toà ngục ở núi Long Hổ, ở đó chuyên dùng để giam cầm những pháp sư hắc ám.

 

Bởi vì luật pháp thế tục không thể áp dụng cho họ và nhà tù thông thường cũng không thể giam cầm được bọn họ.

 

Vì vậy, Đạo gia chính phái đã thành lập một nhà tù đặc biệt để giam giữ những pháp sư hắc ám đã phạm tội này.

 

Nếu thật sự là tội ác tày trời thì sẽ có người từ Đạo gia đến xử lý. 

 

Nhà họ Hứa vô cùng biết ơn chúng tôi, còn Hứa Hạo Trạch thì phấn khích đến nỗi muốn dùng thân báo đáp.

 

“Chúng ta thật sự không ở lại, phải đưa hai người này về núi Long Hổ.”

 

“Vậy ắt hẳn mọi người không thể đi tàu cao tốc để đến được đó đúng không? Tôi lái xe chở mọi người đi nhé!”

 

Hứa Hạo Trạch bắt đầu hùng hồn nói chuyện, cuối cùng thuyết phục được sư phụ và sư huynh của tôi để anh ta chở chúng tôi đến núi Long Hổ.

 

“Em cũng cần phải đi!”

 

Hứa Vị Ương bĩu môi không vui.

 

“Đi gì mà đi, em sắp khai giảng rồi, đi học cho anh!”

Loading...