Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Anh ta là kẻ dối tra - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-10-17 16:54:17
Lượt xem: 63

“A Khuynh, anh đã về rồi, em không cần phải tự trách mình đâu.” Anh đưa tay định chạm vào tôi, nhưng tôi lại bình tĩnh từ chối.

 

"Em cứ nói những điều mà em muốn đi."

 

Anh cúi mặt xuống nói: “A Khuynh, em như vậy khiến anh thực sự rất đau lòng.”

 

"Anh không có được thứ mình muốn nên mới tìm đến em đúng không? Nếu anh thực sự nhớ em, tại sao ba năm nay anh không liên lạc với em?"

 

"Anh bị mẹ khống chế, không có cơ hội liên lạc với em..."

 

Chính vì mẹ kế của anh ấy không đồng ý nên chúng tôi mới chia tay.

 

“Vậy bây giờ mẹ anh không quan tâm đến anh nữa à?”

 

"Mẹ anh đã c.h.ế.t rồi."

 

Tôi :"……"

 

Anh nói tiếp: “Trở ngại duy nhất để chúng ta ở bên nhau đã không còn nữa. A Khuynh, chúng ta có thể ở bên nhau thật lâu rồi. Anh nhất định sẽ cho em gấp đôi những gì Thẩm Khiên có thể cho em.”

 

"Tạ Cảnh Thanh, chuyện giữa chúng ta đều đã là quá khứ rồi, đừng nhắc tới nữa. Những gì anh đã giúp em, em đều nhớ rõ, nếu anh cần giúp gì thì cứ nói đi."

 

Trong mắt anh hiện lên vẻ buồn bã: "Được rồi, anh mới về Trung Quốc, muốn phát triển lâu dài ở nước. Anh muốn làm người phát ngôn cho dòng trang sức của Thẩm thị."

 

Dòng sản phẩm Beloved là dòng trang sức sang trọng nhất được Thẩm thị ra mắt vào nửa cuối năm, được rất nhiều người muốn làm đại ngôn, và nó cũng đã nhận được sự đánh giá cao nhất trong ngành trang sức. Chưa kể, Tạ Cảnh Thanh, người vừa trở về Trung Quốc, là một diễn viên trong nước nổi tiếng nhiều năm chưa chắc đã có tư cách này.

 

“Anh nói từ sớm không phải đã xong rồi sao?” Tôi sốt ruột cầm túi lên, “Cà phê vẫn có vị giống như trước, nhưng bây giờ em không thích uống, Thẩm Khiên mua nhãn hiệu trà sữa em thích nhất, nếu rảnh, anh có thể đến thử xem.”

 

Tôi quay người rời đi, ánh mắt Tạ Cảnh Thanh vẫn dõi theo tôi.

 

7

 

Vừa bước ra ngoài, tôi đã nghe thấy tiếng “cộp”.

 

Tôi nhìn về hướng phát ra âm thanh và thấy một bóng người cao lớn đang bước vào một chiếc ô tô riêng kín đáo.

 

Dù chỉ trong chốc lát nhưng tôi lập tức nhận ra đó là Thẩm Khiên.

 

Tôi lên xe bảo mẫu và nhờ tài xế lái xe đi.

 

Nếu muốn lén lút, tôi đã không đưa tài xế đi cùng rồi. Không ngờ anh vẫn bất an theo tôi ra ngoài, cuối cùng lại phải vì gấp quá mà…

 

Tôi vừa về đến nhà không bao lâu thì Thẩm Khiên cũng về đến nhà, nhìn cái trán sưng tấy của anh, tôi không nhịn được mà bật cười.

 

Anh thấy tôi cười, ngồi trên ghế sofa hờn dỗi.

 

Tôi lấy thuốc trong phòng ra, ngồi xuống cạnh anh rồi đưa thuốc cho anh.

 

Anh giơ tay ngăn cản: “Em không thấy tôi đang đọc báo sao?”

 

"Em thấy, anh bỏ tay ra đi."

 

Thẩm Khiên: "..."

 

Anh bực bội ném tờ báo sang một bên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/anh-ta-la-ke-doi-tra/chuong-3.html.]

Tôi kiên trì bôi thuốc cho anh.

 

Anh lạnh lùng nói: “Tôi đã nói rồi, những tình huống này không cần phải diễn.”

 

“Em biết mà, em chỉ muốn bôi thuốc cho anh có được không?”

 

"Vậy được."

 

Thẩm Khiên buông thõng tay xuống, ngoan ngoãn để tôi bôi thuốc cho anh ấy.

 

Tôi không nhịn được mà thầm nghĩ, nếu Thẩm Khiên mà ngậm miệng vào trông anh sẽ dễ thương hơn nhiều.

 

Bôi thuốc xong, tôi đang thu hộp thuốc thì anh hỏi: “Buổi tối em muốn ăn gì?”

 

Thẩm Khiên thường rủ tôi ăn cùng khi anh ấy nấu ăn, nhưng anh ấy chưa bao giờ hỏi tôi muốn ăn gì, anh ấy chỉ bảo tôi ăn cùng như một thói quen.

 

"Không biết, hình như tạm thời em chưa muốn ăn gì cả."

 

“Vậy thì ăn tôm chiên với trứng, thịt kho tàu và một ít cá vược hấp.”

 

"Hả? Sao anh biết em thích ăn mấy món đó?"

 

Anh lấy nguyên liệu trong tủ lạnh ra, thờ ơ nói: “Ăn cùng em nhiều lần như vậy, tôi vẫn có thể biết món nào em nhấc đũa nhiều hơn, món nào em nhấc đũa ít hơn.”

 

8

 

Tôi vẫn rất cảm động khi anh ấy nói đến câu này. Thực tế là anh ấy không hoàn toàn coi tôi như không khí.

 

Khi các món ăn đã sẵn sàng và được bê lên bàn, phải lâu lắm rồi tôi mới thấy anh bật TV lên để vừa ăn vừa xem.

 

Trước đây, tôi thường vừa nghe tin tức tài chính vừa ăn cơm, nhiều lúc mải xem quá còn quên cả ăn cơm.

 

Lần này là anh phá lệ bật TV.

 

Thiết Mộc Lan

Sau đó anh ấy bắt đầu mở kênh phim truyền hình. Mặc dù tôi hiếm khi xem phim truyền hình nhưng ít ra mỗi khi xem tôi còn ăn nhiều hơn khi xem tin tức tài chính.

 

Sau đó tôi nhìn thấy tên của diễn viên chính.

 

Tạ Cảnh Thanh, Lộ Tử Na.

 

Lộ Tử Na là bạn gái tin đồn của Tạ Cảnh Thanh. Bộ phim truyền hình này là bộ phim truyền hình sản xuất lớn đầu tiên của Tạ Cảnh Thanh sau khi trở về Trung Quốc. Để nổi tiếng, cả hai cũng đang quảng bá CP sau khi bộ phim kết thúc.

 

Ăn được nửa bát, anh đột nhiên nói: “Nghe nói phim này có rất nhiều cảnh hôn.”

 

"Ồ."

 

"Em nói xem làm sao diễn viên lại có thể hôn người con gái mà họ không thích nhỉ."

 

"Yêu cầu nghề nghiệp."

 

"Họ có vẻ rất hợp nhau..."

 

Tôi nhịn không được ngắt lời: “Anh muốn nói gì cứ nói thẳng đi, đừng có dài dòng văn tự nữa.”

 

“Khi ở bên cậu ta, em có bao giờ hôn cậu ta không?”

 

Tôi thực sự không muốn trả lời câu hỏi này. Tôi có cảm giác như câu trả lời của tôi sẽ khiến anh ấy hờn dỗi.

Loading...