Chạm để tắt
Chạm để tắt

Ảnh Đế Cuồng Yêu - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-08-04 15:49:53
Lượt xem: 1,937

Thành viên trong nhóm lại than thở: "Cố Niệm Niệm bị anti thành ra như thế rồi, giả làm fan hâm mộ của cô ta mà ra sân bay đón, chắc chắn sẽ bị chửi chết. Trưởng nhóm tăng lương lên đi, như vậy chúng tôi bị mắng cũng đáng..."

Đang lúc tôi đang ngơ ngác không hiểu gì thì Thẩm Tu đã phóng khoáng tăng lương lên 800 tệ/ người.

Thành viên trong nhóm lập tức sôi trào, điên cuồng gửi tin nhắn: "Chúng tôi mãi mãi ủng hộ Cố Niệm Niệm! Chúng tôi mãi mãi là lá chắn kiên cố nhất của cô ấy!!!"

Nhìn màn hình tràn ngập sự ủng hộ của đám fan giả, tôi đột nhiên hiểu ra một điều đã thắc mắc từ lâu.

Hai năm trước, khi tôi bị toàn mạng chửi bới đến mức suýt nữa phải rút lui khỏi giới giải trí, lúc ấy tôi còn thấy kỳ lạ, tại sao lại có fan đến sân bay đón tôi, còn cổ vũ cho tôi nữa.

Hóa ra… đây đều là do Thẩm Tu lén lút dùng tiền thuê người tạo ra cảnh tượng giả dối cho tôi sao?

Tôi bỗng thấy cay cay sóng mũi, không nhịn được mở trang cá nhân của anh ta.

Hỏi anh ta: "Tại sao anh lại đối xử tốt với Cố Niệm Niệm như vậy?"

Đối phương không chần chừ đáp: "Nói nhảm, cô ấy là người tôi thích mà."

"Nhưng anh làm như vậy, cô ấy căn bản sẽ không biết được."

"Tôi làm những điều này đâu phải để khoe khoang. Tôi đã thích cô ấy từ hồi đại học rồi, cô ấy là ánh trăng sáng trong lòng tôi, là người mà cả đời này tôi không dám trèo cao, tôi chỉ cần được nhìn cô ấy tỏa sáng từ xa là đủ rồi…"

...

Thẩm Tu gửi một biểu tượng cảm xúc hài lòng, sau đó hỏi tôi: "Này anh hùng bàn phím, ngày mai cô có muốn đến sân bay đón không, không những được nhìn thấy Niệm Niệm nhà tôi và anh nhà cô, mà còn có tiền lấy nữa đấy!"

Tim tôi đập loạn xạ, tôi trả lời "Ngày mai tôi bận rồi" rồi tắt điện thoại.

Tôi dùng tay che mặt, nằm trên giường, cố gắng lục tìm hình bóng của Thẩm Tu trong ký ức.

Có lẽ là do lúc học đại học tôi có quá nhiều người theo đuổi, nên hoàn toàn không để ý đến Thẩm Tu vẫn còn là kẻ vô danh tiểu tốt lúc bấy giờ.

Ngoài cả ngăn bàn đầy ắp những món tôi thích ăn, nhưng vì phải giữ dáng nên không thể ăn ra, thì tôi không còn bất kỳ ấn tượng gì về anh ta nữa.

Tôi gọi điện thoại cho cô bạn thân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/anh-de-cuong-yeu/chuong-4.html.]

Cô ấy nghĩ nát óc mới nhớ mang máng, hình như hồi đó Thẩm Tu từng bảo vệ tôi, đánh nhau với anti-fan ở trường, bị nhà trường kỷ luật.

Ngày hôm sau, tôi phải trang điểm mấy lớp mới che được quầng thâm mắt.

Đến sân bay, phát hiện Thẩm Tu đã đến từ sớm.

Tớ Cuối Đầu Trước Bát Cơm, nhớ fl cho tớ nhaaa

Tối qua anh ta bận chuyện thuê fan đón ở sân bay đến tận khuya, thế mà nhìn anh ta không có vẻ gì là mệt mỏi, ngược lại còn rất tràn trề sinh lực.

"Chào anh, bạn trai màn ảnh của em."

Anh ta quay người, nghiêm túc gật đầu với tôi: "Chào buổi sáng."

Ôi chao, đêm qua không ngủ, vậy mà còn có thời gian tạo kiểu tóc bồng bềnh nữa chứ.

Tôi cố nhịn cười, tiến lên khóa tay anh ta, bắt chước dáng đi khập khiễng của anh ta đi làm thủ tục an ninh.

Chúng tôi đang đóng vai người yêu, làm sao anh ta có thể không quen với việc tiếp xúc với tôi được.

Để cho anh ta nhanh thích ứng, suốt hai tiếng đồng hồ trên máy bay, tôi nhất quyết không buông tay anh ta ra.

Tất nhiên còn có lý do khác nữa, tôi phát hiện dựa vào vai anh ta, tôi lại cảm thấy bình yên một cách kỳ lạ.

Cảnh quay của chương trình truyền hình thực tế bắt đầu từ lúc chúng tôi xuống máy bay.

Nhìn đám fan đen kịt đang đứng đón ở sân bay, tim tôi thực sự đang rỉ máu.

Một người 800 tệ, nhiều người như vậy, chắc tốn không ít tiền đâu.

Lúc này, một anh chàng cao to chen ra từ đám fan giả, đưa chiếc hộp quà màu hồng cho tôi.

Thẩm Tu đứng bên cạnh liên tục nháy mắt ra hiệu cho anh ta.

Anh chàng cao to đỏ bừng mặt, mãi mới đọc được lời thoại: "Cố Niệm Niệm, tôi là fan cp trung thành của hai người, chúc hai người bách niên hảo hợp - À quên, lời thoại tặng quà thêm 2000 tệ…"

Ôi trời ơi, nhớ kỹ quá đấy, sao lại nói luôn cả tiền thuê ra vậy?

"Cảm ơn anh đã ủng hộ." Thẩm Tu tiếp lấy chiếc hộp quà thay tôi.

Loading...