Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

50 Triệu Phí Chia Tay và Một Tình Yêu Chưa Kết Thúc - Chap 11 - end

Cập nhật lúc: 2024-10-12 22:45:12
Lượt xem: 431

Trông vô cùng khó chịu.

 

“Lạ lẫm?”

 

Anh nắm tay tôi, trực tiếp kéo tôi lên xe của anh.

 

Chạy thẳng vào bãi đậu xe ngầm của biệt thự.

 

Nơi này không có ai cả.

 

Trong không gian chật hẹp.

 

“Em có nhớ chỗ này không? Chúng ta chưa từng làm gì ở đây.”

 

Anh hôn lên môi tôi.

 

“Như thế này lạ lẫm sao?”

 

Ngón tay lướt qua cổ tôi,

 

 xương quai xanh, eo thon.

 

Rồi dần dần đi xuống.

 

“Còn thấy lạ lẫm không?”

 

Cho đến khi kết thúc.

 

Giọng tôi rời rạc.

 

Tôi vuốt ve mái tóc mềm mại của anh.

 

“Chu Kỳ Xuyên.

 

“Thật ra có một điều, em vẫn chưa nói với anh.

 

“Em thật sự cũng rất yêu rất yêu anh.”

 

20

 

Khi chương trình tình yêu thực tế kết thúc.

 

Giang Mạn và Trần Độ Thụ đã thành đôi.

 

Tôi và Chu Kỳ Xuyên cũng không có gì bất ngờ.

 

Trần Thi Sở và Trì Kỳ thì mỗi người đều theo đuổi sự nghiệp riêng, không thành đôi.

 

Giang Mạn cầm một chai rượu sâm panh bước đến.

 

"Cậu biết không, thật ra Chu Kỳ Xuyên còn chưa từng nắm tay mình."

 

Tôi ngạc nhiên nhìn cô ấy.

 

"Tên đó từ nhỏ đã kém thông minh trong chuyện tình cảm, mình từng nghĩ sẽ cứu vớt cậu ta, nhưng cuối cùng khi mình ra nước ngoài, cậu ta lại không muốn chờ."

 

Đúng vậy.

 

Chỉ là chuyện một chiếc vé máy bay thôi mà.

 

Có gì khó khăn đến vậy?

 

Điện thoại tôi vang lên một thông báo.

 

Từ một ứng dụng.

 

Đó là bài đăng của tôi nhiều năm trước.

 

Bài viết đó đã từng trở nên rất nổi tiếng, nên thỉnh thoảng vẫn có người vào thích.

 

Tôi trầm ngâm một lúc.

 

Dường như quay về đêm ấy, đêm đầy lo lắng đó.

 

Tôi đã từng gõ từng chữ để viết tiêu đề:

 

"Ngày đầu tiên giao dịch với kim chủ đã mắng anh ta, phải làm sao đây?"

 

Chuyện là thế này.

 

Hôm đó Chu Kỳ Xuyên và Giang Mạn cãi nhau.

 

Anh đưa tôi về khách sạn.

 

Khi đó tôi đã quen thuộc với những quy tắc ngầm trong giới giải trí.

 

Hơn nữa, Chu Kỳ Xuyên còn rất đẹp trai.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/50-trieu-phi-chia-tay-va-mot-tinh-yeu-chua-ket-thuc/chap-11-end.html.]

Tôi khoác chiếc áo choàng tắm bước ra.

 

Sẵn sàng chấp nhận tất cả những gì sắp xảy ra.

 

Nhưng Chu Kỳ Xuyên không thèm liếc mắt nhìn tôi.

 

Chỉ không ngừng than thở với tôi.

 

Từ chuyện thời mẫu giáo anh nhận được ít hoa đỏ hơn Giang Mạn.

 

Cho đến cuộc thi Toán học lớp ba, anh ta bị Giang Mạn vượt mặt.

 

Sau đó khi giá trị công ty cuối cùng đã vượt qua nhà họ Giang, thì cũng chỉ vì Giang Mạn bỏ cuộc, không chịu làm nữa.

 

Cô ấy muốn ra nước ngoài để học ngành gì đó về kịch nghệ.

 

Kịch nghệ liệu có thỏa mãn hơn những toan tính trên thương trường không?

 

Anh cứ lải nhải cho đến tận ba giờ sáng.

 

Thậm chí khi tôi đã ngủ, anh còn dám tạt một cốc nước lên mặt tôi.

 

Chẳng màng đến việc nước chảy vào khe n.g.ự.c tôi.

 

Ngược lại, anh còn giữ vẻ mặt nghiêm túc.

 

Lông mày không chút dục vọng.

 

Tôi bức xúc vì bị đánh thức.

 

Cơn giận nổi lên.

 

"Tôi đã cởi áo ra rồi, mà anh chỉ ngồi đây than thở à?

 

"Anh có biết tại sao mãi không bằng người ta không? Vì anh không thông minh bằng họ, làm kẻ đứng thứ hai muôn năm thì sẽ mãi là kẻ đứng thứ hai. Nếu anh dám đối diện với thất bại một cách chân thành và thẳng thắn, tôi sẽ nhìn anh bằng ánh mắt khác.

 

"Với lại, người ta bỏ anh cũng chẳng có gì lạ, vì hai người là kẻ thù không đội trời chung.

"Kẻ thù thì không bao giờ trở thành vợ được.

 

"Mong anh ghi nhớ."

 

Rồi tôi kéo chăn lên.

 

Ngủ tiếp.

 

Sáng dậy.

 

Tôi thấy Chu Kỳ Xuyên với đôi mắt đỏ hoe, nhìn tôi chằm chằm.

 

Quầng thâm quanh mắt.

 

Hiển nhiên là cả đêm không ngủ.

 

Tôi há miệng.

 

Cảm thấy sự nghiệp của mình chắc sắp tiêu đời rồi.

 

Nghĩ rằng mình sẽ chôn vùi sự nghiệp vào đây.

 

Nhưng câu đầu tiên anh nói.

 

Lại là.

 

"Làm bạn gái anh nhé."

 

Thật là điên rồ.

 

21

 

Tôi vòng tay quanh cổ Chu Kỳ Xuyên.

 

Hỏi anh: "Lúc anh bảo em làm bạn gái anh, có phải muốn trả thù em không?"

 

Anh ngơ ngác đáp lại.

 

"Không mà.

 

"Từ bé đến giờ chưa từng có ai dám mắng anh, kể cả Giang Mạn.

 

"Em là người đầu tiên."

 

Anh hôn tôi một cái.

 

"Lúc đó anh đã nghĩ.

 

"Con nhóc này, cũng thú vị đấy."

 

(Hoàn)

 

Loading...