49 50 - Phần 19 + 20

Cập nhật lúc: 2024-07-07 17:32:06
Lượt xem: 1,526

19.

 

Bố tôi còn muốn lao đến đ/ánh tôi, nhưng đã bị cảnh sát đến kịp thời ngăn lại.

 

Ông ta bị còng tay, ch/ửi b/ới tôi:

 

"Con gái bất hiếu! Đồ con h/oang!"

 

Tôi phớt lờ như không nghe thấy, chỉ nhìn về phía cảnh sát.

 

Nghiêng đầu, cho họ thấy má tôi s/ưng đỏ và vết m/áu đông lại ở khóe môi:

 

"Ông ta đột nhiên xông vào công ty của tôi đánh người, ở đây có camera giám sát đã ghi lại toàn bộ quá trình. Hiện tại tôi vẫn còn cảm thấy chóng mặt, buồn nôn, nghi ngờ là bị chấn động não, cần đến bệnh viện để kiểm tra thêm."

 

Cảnh sát đưa bố tôi đi.

 

Trong suốt quá trình, Phó Thần chỉ đứng bên cạnh nhìn tôi, ánh mắt lóe lên vẻ kỳ lạ.

 

"Lý Tuyết, cô có nghĩ đến… "

 

Anh ta đột nhiên lên tiếng:

 

"Thực ra chúng ta có thể không ly hôn?"

 

Tôi nhìn anh ta với vẻ mặt vô cảm.

 

"A Tuyết, anh thật sự hối hận rồi."

 

"Bây giờ Lý thị đã là vật trong túi của em, chúng ta hoàn toàn có thể bàn bạc về một sự hợp tác bình đẳng."

 

"Chúng ta đã kết hôn bốn năm, trước đây em luôn đối xử tốt với anh như vậy, chẳng lẽ không phải vì cũng có chút tình cảm với anh sao?"

 

"Trước đây coi thường em, là vì trong những lời đồn đại, họ nói về em, đều ch/ửi r/ủa rất khó nghe. Thêm vào đó, lúc đầu em đến tìm anh, chính là một bộ dạng cam chịu, anh không biết…”

 

Anh ta nhìn tôi với ánh mắt như có vẻ si tình.

 

"Không biết cái gì?"

 

Tôi đột nhiên ngắt lời anh ta: "Không biết thực ra anh chính là đồ h/èn h/ạ, mấy ngày trước còn dẫn theo đối tượng ngoại tình của anh phát điên trước mặt tôi, hôm nay phát hiện ra tôi không phải như anh tưởng tượng, cô độc không nơi nương tựa, mặc người ch/ém giec, thì lại nổi lên hứng thú?"

 

"Hay là… mất đi hợp đồng thương mại đó, Phó thị chịu ảnh hưởng lớn, Phó tổng bất đắc dĩ phải nhịn nhụ/c chạy đến diễn kịch với tôi, muốn chia một phần?"

 

Vẻ mặt Phó Thần lập tức lạnh xuống.

 

Tôi xoay xoay cây bút trong tay, nhìn anh ta với vẻ thích thú:

 

"Bây giờ hợp đồng nằm trong tay tôi, anh lấy tư cách gì để nói chuyện hợp tác bình đẳng với em?"

 

"Chi bằng bây giờ quỳ xuống, nói vài lời ngon ngọt, cầu xin tôi thật tốt, biết đâu tôi thật sự sẽ đồng ý."

 

Phó Thần lộ rõ vẻ mặt như bị sỉ n/hục.

 

"Nếu không có chuyện gì nữa, Phó tổng xin cút đi."

 

Tôi lịch sự gật đầu với anh ta,

 

"Ký xong thỏa thuận ly hôn thì gửi cho tôi."

 

"Phó tổng cũng đừng nghĩ đến chuyện giở trò gì nữa, tôi ở nhà họ Phó bốn năm, trong tay cũng không phải là không có chút chứng cứ nào, giữ lại chút mặt mũi thì hơn."

 

20.

 

Sau khi Phó Trầm rời đi, tôi đứng dậy đi ra ngoài.

 

Tiểu Đường đang đứng cạnh cửa, cầm điện thoại, nhìn tôi với ánh mắt mong chờ.

 

"Sao vậy?"

 

"Sếp, sếp thật là ngầu."

 

Cô ấy đưa cho tôi một túi chườm đá, sau đó nhìn tôi với vẻ mặt sùng bái:

 

"Lúc trước sếp chọn em, nói muốn dẫn dắt em lật đổ Lý thị, xây dựng một vương quốc mới, em còn tưởng sếp đang nói đùa."

 

"Còn có câu 'xin cút đi' vừa rồi, em đã nhìn thấy Tề Kiến Bạch rồi."

Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333

 

"Sếp, mặc dù sếp nói với phóng viên rằng sếp chỉ là ông chủ của cậu ấy, nhưng ánh mắt cậu ấy nhìn sếp, tuyệt đối không trong sạch."

 

Vừa nói, cô ấy vừa mở điện thoại cho tôi xem.

 

Tôi mới phát hiện, tên của Tề Kiến Bạch lại lên hot search.

 

Chỉ là lần này, là cùng với tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/49-50/phan-19-20.html.]

 

#Tề Kiến Bạch Lý Tuyết#

 

#Lý Tuyết là ông chủ bí ẩn của Sơn Nguyệt #

 

#Tề Kiến Bạch làm tiểu tam vì tình yêu #

 

#Ánh mắt cậu ấy nhìn cô ấy tuyệt đối không trong sạch #

 

"Bốn hot search, quản lý vận hành bên đội tuyển tại sao không thông báo cho tôi?"

 

Tôi lướt qua, tiện tay áp túi chườm đá lên má sưng đỏ, nhìn về phía Tiểu Đường:

 

"Đã xử lý dư luận chưa?"

 

Cô ấy gãi đầu: "Hình như… không cần xử lý, bởi vì thái độ của mọi người đều khá tích cực."

 

Tôi nhấp vào khu vực bình luận, mới phát hiện những gì cô ấy nói lại là sự thật.

 

"Lý Tuyết đẹp quá, có ông chủ như vậy là phúc của anh tôi."

 

"Đừng nói là quan hệ của hai người họ hiện tại vẫn chưa có kết luận, cho dù là thật, hôn nhân hào môn, mỗi người chơi riêng, có gì kỳ lạ đâu?"

 

"Không phải, mấy người phóng viên mù hết rồi sao? Sao không ai đi phỏng vấn Phó Thần, kẻ ngoại tình mấy chục lần trong bốn năm, chỉ nhằm vào anh tôi và mẹ nuôi mà bới móc?"

 

"Tôi tin tưởng Lý Tuyết, nhưng tôi không tin tưởng anh tôi, ánh mắt cậu ấy nhìn cô ấy sắp kéo tơ rồi."

 

Bức ảnh được đăng kèm bên dưới, là ở cửa buổi tiệc tối hôm đó.

 

Phía sau là ánh đèn rực rỡ trong đại sảnh, tôi và Tề Kiến Bạch đứng cạnh nhau ở cửa.

 

Tôi bình tĩnh nhìn vào ống kính, còn anh thì hơi nghiêng đầu, nhìn về phía tôi.

 

Không biết là ánh đèn hay ánh trăng rơi vào đồng tử anh, đôi mắt nhìn tôi trở nên đặc biệt sáng ngời, lại mang theo chút tia sợi dây dưa.

 

Thì ra nhìn từ góc độ của người ngoài cuộc, lại là như vậy.

 

Tôi nhìn chằm chằm vào bức ảnh này một lúc, cố tình phớt lờ gợn sóng dâng lên trong lòng, trả điện thoại cho Tiểu Đường.

 

Cô ấy nhìn tôi với ánh mắt mong chờ.

 

Tôi mỉm cười: "Thông báo cho mọi người, bốn mươi phút sau họp."

 

Loại chủ đề này, vốn dĩ sẽ không bị bàn tán quá lâu.

 

Nhưng tôi không ngờ, một khoảng thời gian sau, cuộc thảo luận về tôi và Tề Kiến Bạch, ngược lại càng ngày càng gay gắt.

 

Đặc biệt là sau khi tin tức tôi và Phó Thần ly hôn bị phanh phui.

 

"Mẹ nuôi ly hôn rồi, anh mau xông lên!"

 

"Trẫm cứ như vậy mà đẩy thuyền cho cặp đôi này, có phải là quá chiều chuộng họ rồi không?"

 

"Như vậy đi Kỳ thần, anh đánh bại giải quốc gia giành được quán quân, chúng ta cùng nhau giúp anh theo đuổi vợ."

 

Bình luận này được thích gần mười vạn lượt, nằm chễm chệ ở vị trí bình luận nổi bật đầu tiên.

 

Tôi hỏi Tiểu Đường: "Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"

 

"Loại hot search này lẽ ra nhiệt độ sẽ nhanh chóng giảm xuống, nhưng mấy ngày trước, đoạn ghi âm sếp đi cầu xin Phó Thần không biết bị ai đó phanh phui."

 

"Ban đầu có rất nhiều người mắng sếp trong khu vực bình luận, kết quả tối hôm đó có một người viết tiểu thuyết mạng đã viết một câu chuyện đồng nhân về sếp và Tề Kiến Bạch."

 

Tiểu Đường hơi dè dặt nhìn tôi:

 

"Nói hai người là ch/ó con đi/ên cu/ồng bám người và nữ cường nhân đoạn tình tuyệt ái vì thành công không từ thủ đoạn."

 

"Bây giờ loại hình tượng nhân vật này rất được yêu thích, bài viết đó lại viết rất hay, còn lái xe rất có không khí, mọi người lập tức đẩy thuyền sống đẩy thuyền chec, sau đó lần lượt bắt đầu sản xuất lương thực… "

 

"Chịu ảnh hưởng của nhiệt độ của cặp đôi, Sơn Nguyệt của chúng ta lại có thêm một vài ý định hợp tác từ các nhà tài trợ."

 

Cô ấy mở album ảnh trên điện thoại cho tôi xem.

 

Tôi im lặng lật xem những bức ảnh cô ấy lưu lại, đầu ngón tay dừng lại trên một bức ảnh.

 

"Cất điện thoại của cô đi."

 

Tôi nói: "Bảo bên vận hành đội tuyển để ý một chút, hiện tại dư luận đang tích cực thì không sao, một khi xuất hiện dư luận tiêu cực, lập tức dập tắt nhiệt độ."

 

Cô ấy gật đầu lia lịa.

 

Trước khi rời đi, tôi nghe thấy cô ấy lẩm bẩm: "Sếp thật là thiết thạch tâm cang, trong tình huống này mà vẫn còn sắp xếp công việc."

 

"Nhưng mà, càng dễ đẩy thuyền hơn he he… "

Bình luận

3 bình luận

  • Tui thích mấy truyện nu9 kiểu lớn tuổi hơn n9 như này nè ai bt tr nào như này nx hôg chỉ tui vs

    YAYOII 1 tuần trước · Trả lời

  • Hời ơi, coi chap cuối kìa, quắn quéo 🥹

    nhuw 2 tuần trước · Trả lời

  • Có khi nào truyện là tiểu tề viết ko 🤣

    nhuw 2 tuần trước · Trả lời

Loading...