Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Yêu Chiều Kiều Vũ - 1

Cập nhật lúc: 2024-09-27 12:30:50
Lượt xem: 187

Trong đêm khuya tĩnh mịch, tiếng gõ cửa "cộc cộc" vang lên.

 

"A Vũ, mở cửa."

 

Giọng nói trầm ấm mà lạnh lẽo vang lên, ta lặng lẽ mở cửa, nghênh tiếp người ngoài cửa vào trong. Nam nhân cao lớn trong bộ dạ hành y đen tuyền nổi bật giữa màn đêm. Ánh mắt sâu thẳm của hắn khóa chặt lấy ta.

 

Ta cười khúc khích, kiễng chân lên vòng tay qua cổ hắn, hôn lên má hắn cái chụt: "Dịch ca ca, huynh lại đến ám sát tên Thái tử ngu ngốc đó sao? Chờ hắn c.h.ế.t đi, chúng ta cùng nhau bỏ trốn đến nơi xa thật xa nhé."

 

Thương Dịch ôm ta vào lòng, cúi xuống hôn lên môi ta. Nụ hôn cuồng nhiệt và chiếm hữu khiến ta gần như nghẹt thở. Kết thúc nụ hôn, hắn nhìn ta, khóe môi nhếch lên một nụ cười ma mị: "Hửm? Thái tử ngu ngốc?"

 

Ta chẳng mảy may nhận ra sự khác lạ trong giọng nói của hắn, vừa bẻ ngón tay vừa giải thích:

 

"Thái tử đã nạp hơn hai mươi thê thiếp, nhưng chẳng hề đoái hoài đến ai. Chắc chắn là hắn bất lực, nhưng lại sợ bị phát giác, nên mới nạp nhiều thê thiếp như vậy, ngụy tạo thanh thế trước mắt thiên hạ. Đúng là giấu đầu hở đuôi mà, haha."

 

Thương Dịch không nói gì, ánh mắt đen láy nhìn ta như cười như không, khóe môi nhếch lên một nụ cười khó đoán: "Ồ, A Vũ chắc chắn như vậy sao, thái tử bất lực thật à?"

 

Ta cảm thấy thái độ của Thương Dịch thật kỳ quặc. Ta nhìn hắn với ánh mắt kỳ lạ: "Đúng vậy, huynh không thấy sao? Trong phủ có biết bao nhiêu giai nhân tuyệt sắc, nhưng hắn chẳng đoái hoài đến ai, chẳng lẽ không phải là bất lực?"

 

Thôi bỏ đi, Thương Dịch chỉ là một sát thủ, hắn không hiểu những chuyện này cũng là lẽ thường tình. Ta khéo léo chuyển chủ đề: "Nhưng mà... Dịch ca ca à, chúng ta đã quen nhau nửa năm rồi, sao huynh vẫn chưa ám sát thái tử thành công? Thái tử rất khó g.i.ế.c sao?"

 

Nghe vậy, Thương Dịch cười bất lực: "Ta chỉ đến phủ thái tử để dò la tin tức, chứ không có ý định g.i.ế.c thái tử. Chỉ là... A Vũ ở bên ta, nếu thái tử biết được..."

 

Ta lập tức ủ rũ. Đúng vậy, nếu thái tử biết ta dan díu với người khác, vì bảo vệ tôn nghiêm của mình, e là hắn sẽ trực tiếp c.h.é.m đầu ta.

 

"Thương Dịch, nếu thái tử muốn c.h.é.m đầu ta, huynh nhất định phải cứu ta đấy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/yeu-chieu-kieu-vu/1.html.]

 

Thương Dịch khẽ nheo mắt, ánh mắt thêm vài phần dịu dàng lưu luyến: "Thái tử sẽ không nỡ làm hại muội đâu."

 

2

 

Sự gặp gỡ giữa ta và Thương Dịch, nói ra cũng chẳng có gì đặc biệt.

 

Ta xuyên không thành thị thiếp của thái tử, bị giam lỏng trong phủ thái tử suốt nửa năm, sắp phát điên lên rồi.

 

Vào một đêm khuya, ta uống chút rượu hoa quả, trèo lên mái nhà bằng thang, lặng lẽ hóng gió đêm. Đột nhiên, đồng tử ta co lại, một câu "Trời ơi" bật ra khỏi miệng.

 

"Ôi trời, sát thủ!"

 

Ta và hắc y nhân trên mái nhà đối diện chạm mắt nhau. Hắn chính là Thương Dịch. Thương Dịch khẽ nheo mắt, nơi cổ họng bật ra một tiếng cười khẩy. Ánh mắt hắn nhìn ta như đang nhìn một... cái xác không hồn!

 

Ta bỗng chốc thấy rợn người. Dưới men say, ta mất hết tự chủ, "bịch" một tiếng quỳ xuống đất dập đầu lia lịa: "Đại hiệp tha mạng! Tiểu nhân câm điếc, chẳng nhìn thấy gì cả, thật đấy!"

 

Nữ nhân say rượu hóa điên, nói năng hồ đồ thật chẳng biết ngượng.

 

"Thực ra ta là Tần Thủy Hoàng, ngươi đừng g.i.ế.c ta. Ta sẽ phong ngươi làm Đại tướng quân khi trở về nước."

 

Cách đó không xa, Thương Dịch mân mê con d.a.o găm trong tay, ánh mắt sâu thẳm nhìn chòng chọc vào ta, cười khẩy: "Hừ."

 

Chắc hẳn là hắn nghĩ ta bị điên rồi. Làn gió đêm se lạnh phả vào mặt, ta bỗng tỉnh rượu hơn phân nửa. Rùng mình một cái, ta biết rõ không thể ở đây dây dưa với hắn thêm nữa.

 

Loading...