Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trở về - 5

Cập nhật lúc: 2024-09-29 11:06:11
Lượt xem: 1,936

Tiết Trọng là bạn đại học của tôi, giới tính nam, hiện giờ ở Pháp, có một phòng thiết kế thời trang. Tôi không phải gu phụ nữ của cậu ấy, cậu ấy thích những cô gái nóng bỏng.

 

Lúc còn sống, quan hệ giữa tôi và cậu ấy không tệ, mặc dù cậu ấy định cư ở Pháp, chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc.

 

“Trang phục lộng lẫy, cậu đừng không biết tốt xấu.” Cậu ấy khoe bộ vest sặc sỡ như con công, trợn mắt nhìn tôi rồi nở nụ cười chào cha mẹ tôi: “Chào chú dì, cháu là bạn đại học của Hân Di, tên cháu là Tiết Trọng.”

 

Tiết Trọng ngoan ngoãn, nhất là so với Tạ Tử Sanh âm trầm, cậu ấy càng lấy được lòng người lớn.

 

Cha mẹ tôi nhìn thấy cậu ấy, cũng vui vẻ không thôi, lôi kéo cậu ấy hỏi ở đây có gì vui. Không hổ là cha mẹ tôi, chỉ muốn thúc giục kết hôn, đối tượng là ai không quan trọng.

 

Chuyện của Tạ Tử Sanh tôi đã giải quyết xong. Thật ra thì cũng đơn giản, tôi ấp úng nói với mẹ Tạ Tử Sanh dường như không được tốt lắm. Dù là lúc tôi yêu Tạ Tử Sanh, hay là lúc Mạt Mạt công lược hắn, thân thể này cũng chưa từng phát sinh quan hệ với tên Tạ chó đó.

 

Mẹ tôi lúc ấy rất sốc, bà nói “thảo nào”.

 

Cha mẹ tôi thúc giục kết hôn là vì muốn có cháu để bế nên một người đàn ông không được thì có ích lợi gì? Vì vậy, họ rất ủng hộ việc tôi chia tay, cha tôi thậm chí còn bình luận mà không đỏ mặt hay hụt hơi: “Cao lớn như vậy, chậc chậc chậc.”

 

Nhưng Tạ Tử Sanh không biết điều này, dù sao hôm nay hắn cũng sẽ được thả ra. Tôi đã chặn liên lạc của hắn, cha mẹ tôi cũng chắn hắn trên danh bạ trên điện thoại.

 

Có Tiết Trọng gia nhập, cha mẹ tôi đều cảm thấy chuyến đi Pháp rất thú vị. Tiết Trọng nói cậu ấy đã theo đuổi tôi hồi đại học, hiện tại vẫn yêu tôi. Cậu ấy nói dối còn hơn là thật.

 

Tôi đồng để Tiết Trọng theo đuổi. Tuy rằng tất cả đều là giả, nhưng cha mẹ tin tưởng không nghi ngờ. Thậm chí khi Tiết Trọng tỏ tình, mẹ tôi còn khóc, bà nói: “Niếp Niếp nhà chúng ta được mọi người yêu quý, cuối cùng nó đã tìm được người thực sự yêu mình”.

 

Bà ấy và cha tôi ôm nhau, vừa khóc vừa cười.

 

Nước mắt tôi lập tức rơi xuống, thì ra bọn họ cũng nhìn ra được, Tạ Tử Sanh căn bản đối xử với tôi không tốt.

 

Tất cả đều là giả, mẹ ạ. Con gái mẹ đã c.h.ế.t ba năm trước.

 

9.

 

Ngày c.h.ế.t được đếm ngược đến ngày thứ mười tám, tôi cùng Tiết Trọng đính hôn. Tiệc đính hôn rất đơn giản, chỉ có cha mẹ tôi và cha mẹ Tiết Trọng.

 

So với lần đính hôn trước khó xử và xấu hổ, lúc này đây không khí rất hòa hợp. Cha mẹ Tiết Trọng đều là người rất ôn hòa, bọn họ có lẽ đã nghe từ Tiết Trọng mà biết được thỉnh cầu của tôi, vẫn rất phối hợp diễn trò.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tro-ve-btdw/5.html.]

Giữa bữa tiệc, tôi ra ban công khách sạn nhìn ra xa. Nhìn đài phun nước từ xa xa b.ắ.n lên bọt nước dưới pho tượng Hoa tiên tử, cầu vồng hình thành dưới ánh mặt trời, rất đẹp mắt.

 

Tiếng bước chân phía sau vang lên, mùi nước hoa của Tiết Trọng xông vào mũi.

Tôi quay đầu lại nhìn vẻ mặt ngưng trọng của cậu ấy: “Cám ơn cậu, sao cậu buồn thế?”

 

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Tiết Trọng trầm mặc: “Bệnh có nghiêm trọng hơn nữa cũng có khả năng chữa khỏi, thay vì ở chỗ này bảo tôi diễn trò cùng với cậu, chi bằng cậu hãy sớm điều trị đi.”

 

Tôi lắc đầu: “Không cần phiền toái, tóm lại đến lúc đó xin cậu đừng để cho cha mẹ tôi biết tin tôi chết, sau đó tiếp tục diễn kịch, dùng giọng điệu của tôi gửi ảnh chụp cho bọn họ, tôi tìm người điều chỉnh giọng, lúc gọi điện thoại có thể dùng...”

 

Tôi bỗng nhiên có chút nghẹn ngào, nói chậm lại một chút: “Xin lỗi, đã gây thêm phiền toái cho cậu.”

 

Tiết Trọng vỗ vỗ vai tôi: “Được rồi, cậu cũng đã giúp tôi rất nhiều.”

 

Trước đây phòng làm việc của cậu ấy thua lỗ, cậu ấy suýt tự tử vì nợ nần, tôi đã giúp cậu ấy vượt qua cơn khủng hoảng.

 

Chúng tôi đều không nói gì nữa, không khí có chút nặng nề.

 

“Những gì tôi cần cậu giúp sẽ được biên soạn lại và gửi cho cậu. Thật sự nhờ cậu.”

 

“Được.” Cậu ấy trịnh trọng trả lời.

 

Toàn bộ tiền của tôi đã được đưa vào quản lý tài chính và ủy thác, hàng tháng một lượng tiền lớn sẽ được chuyển vào tài khoản của cha mẹ tôi để họ chi tiêu. Tôi còn mua cho cha mẹ một căn nhà gần bệnh viện thành phố nhất và rất nhiều bảo hiểm...

 

Mỗi ngày khi làm những việc này, tôi đều nghĩ, nếu ba năm trước tôi không c.h.ế.t thì tốt biết bao. Nếu như, lúc ấy Tạ Tử Sanh gọi tôi đi cùng thì tốt biết bao.

 

Tôi hận hắn.

 

Vì thế tôi cầm điện thoại lên, gọi điện thoại cho Cục thuế. Công ty có dấu hiệu trốn thuế, lúc Mạt Mạt công lược hắn vốn muốn nói ra nhưng bị tôi đè xuống. Món quà lớn này nên được tặng vào thời điểm này.

 

Trong vòng một ngày, tôi đã thấy các bài đăng từ trong nước nói rằng một công ty đã trốn thuế dố tiền gần 10 triệu, tài chính đã bị đóng băng...

 

Tôi biết Tạ Tử Sanh có một đơn đặt hàng lớn ở nước ngoài, nếu tài chính bị đóng băng, hắn sẽ không thể mua được nguyên vật liệu, chậm trễ tiến độ, các đối tác của sẽ quay lưng.

 

Hiện tại chắc chắn hắn đang rất đau đầu. Không biết Diệp Nhiên có ở bên cạnh hắn dịu dàng an ủi nữa hay không.

 

Loading...