Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

[Trò chơi trực tuyến] Xây Dựng Thành Phố Ẩm Thực - Chương 71

Cập nhật lúc: 2024-08-22 15:26:59
Lượt xem: 26

“Cạn ly, cạn ly! Vì thành chủ, vì chúng ta, vì thành phố Mộc Miên!”

 

Mọi người cùng nhau chạm cốc, tiếng cười nói rộn rã khắp nơi.

 

Phó Nguyên Châu nhìn cảnh tượng náo nhiệt, trong lòng trăm mối cảm xúc, chân thành cảm ơn Thục Nông: "Thành chủ, cảm ơn người đã đến, cảm ơn người đã mang lại sức sống cho thành phố Mộc Miên."

 

Trước đây, cư dân thành phố Mộc Miên sống như những cái xác không hồn, chỉ là lao động giá rẻ cho Liên bang Đế quốc.

 

Sự xuất hiện của Thục Nông đã mang đến đồ ăn ngon và hy vọng.

 

Thục Nông đón nhận lời cảm ơn: "Đây chỉ là khởi đầu thôi, tương lai sẽ còn tươi đẹp hơn nữa."

 

Khuôn mặt Phó Nguyên Châu giãn ra, nụ cười tràn đầy hy vọng và mong chờ.

 

Buổi tiệc nướng kết thúc.

 

Linda về nhà, đắp chăn cho con trai, vừa đứng dậy thì thấy bóng đen lướt qua cửa sổ.

 

Cô giật mình định hét lên.

 

Người kia đã vào trong nhà bịt miệng cô: "Suỵt, đừng nói gì. Đừng lo, tôi sẽ không làm hại cô, tôi đến để hợp tác."

 

Linda sợ hãi mở to mắt.

 

Người kia tiếp tục: "Cô làm việc trong bếp của nhà hàng Mộc Miên đúng không? Tôi muốn cô giao công thức bánh nhân, bia lúa mạch và trứng xào cà chua cho tôi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tro-choi-truc-tuyen-xay-dung-thanh-pho-am-thuc/chuong-71.html.]

Linda điên cuồng lắc đầu, không, cô tuyệt đối không phản bội thành chủ. Nếu không có thành chủ cho cô một công việc, cô và con trai đã c.h.ế.t đói từ lâu.

 

"Đừng vội từ chối, nếu đồng ý, cô và con trai có thể di cư đến Đế quốc châu, con trai cô sẽ trở thành dị nhân và có thể học ở trường Đế quốc," bóng đen tiếp tục đưa ra mồi nhử.

 

Linda ngừng lại những hành động cự tuyệt, ánh mắt lộ rõ sự do dự. Nếu con trai cô có thể trở thành công dân của Đế quốc châu và trở thành dị nhân, với tư cách là một người mẹ, cô sẵn sàng đánh đổi tính mạng mình!

 

Bóng đen từ từ nới lỏng tay, nhưng Linda không la lên mà chỉ hỏi khẽ: “Anh nói thật không?”

 

“Đương nhiên,” thấy đối phương có vẻ đã nhượng bộ, bóng đen tiếp tục tấn công, “Thành chủ của các người tài giỏi như vậy, cho dù ba công thức này bị lộ, cô ấy chắc chắn có thể chế biến ra những món ăn khác.”

 

Linda cứng người, nhưng trong đầu lại đang quay cuồng… hoặc cũng có thể nói là tự nhủ, trong bóng tối, ánh mắt cô lạc lối, lẩm bẩm: “Đúng vậy, thành chủ tài giỏi như vậy, chỉ là ba món ăn, chắc không sao.”

 

Bóng đen vui mừng, tiếp lời: “Tất nhiên, cô cũng vì con trai, cô là một người mẹ vĩ đại.”

 

Những lời này như có trọng lượng cụ thể đè lên Linda, cô nhìn sang con trai với khuôn mặt quen thuộc, sự lựa chọn khó khăn khiến hơi thở của cô trở nên nặng nề.

 

Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng hàng phòng thủ cuối cùng trong lòng Linda cũng sụp đổ hoàn toàn. Cô ngẩng đầu, nghiến chặt răng: “Tôi… tôi đồng ý với các người.”

 

Hoạt động đấu giá bắt đầu vào lúc hai giờ chiều, trước đó phải chuẩn bị sẵn thức ăn cho khách.

 

Vào buổi sáng, nhân viên của nhà đấu giá cùng với Chu Trường Thanh mang thực phẩm trở về.

 

Ông chủ bắt đầu phân phối: “Nước dưa chuột và bia lúa mạch sẽ được chuẩn bị cho khách ở tầng một, kèm theo một cái bánh nhân thịt heo. Khách ở tầng hai có thể tự chọn đồ uống, có thể chọn trứng xào cà chua hoặc bánh nhân thịt heo.”

 

Chẳng mấy chốc đã đến hai giờ.

 

Loading...