Sơn Hà Nguyện - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-07-07 14:03:01
Lượt xem: 3,347

Chỉ có con d.a.o găm nhuốm m.á.u đến từ Bắc Khương đó đã bán đứng mọi chuyện.

 

Tướng sĩ Đại Chu nổi giận.

 

Cơn thịnh nộ của kẻ thất phu, m.á.u b.ắ.n năm thước.

 

Họ không nghe lời biện giải của Bắc Khương, chỉ đi theo vị tướng quân mà họ tin tưởng nhất, điên cuồng tấn công Bắc Khương.

 

Trong trận chiến sống còn liên quan đến sự tồn vong của hai nước này.

 

Tướng sĩ xông pha chiến trận, thấy người là chém, cho đến khi đánh chiếm được vương quốc Bắc Khương, thu hồi đất mất trước kia.

 

Đại Chu và Bắc Khương huyết chiến hàng trăm năm, trải qua năm triều đại, không biết đã phải trả giá bằng tính mạng của bao nhiêu con dân.

 

Cuộc chiến loạn kéo dài ba trăm năm mươi bảy năm này cuối cùng cũng kết thúc.

 

Nó kết thúc vào năm thứ mười lăm Ôn Duật nắm giữ giang sơn, kết thúc vào năm thứ năm nhà họ Thẩm chúng ta trấn thủ biên quan, cũng kết thúc trên đường công chúa Ôn Chiêu trở về.

 

Giang sơn đã nắm giữ, đất mất đã thu hồi...

 

Lời thề thiếu thời đã từng lập, rõ ràng đã thực hiện được hơn nửa.

 

Nhưng cũng giống như cô gái tốt bụng, đôi mắt trong sáng như nai kia, không bao giờ trở về được nữa.

 

Tình cảm thiếu thời của chúng ta, cũng đã hoàn toàn cạn kiệt.

 

Năm thứ hai sau khi Ôn Chiêu mất, thái hậu cũng mất.

 

Nữ nhân cũng xuất thân từ gia tộc tướng môn họ Thẩm này, cũng từng muốn cầm kiếm trấn thủ biên quan, mười sáu tuổi đã là mẫu nghi thiên hạ, hai mươi sáu tuổi đã buông rèm nhiếp chính...

 

Từ tiên đế đến hoàng đế chúng ta, bà đã canh giữ cung sâu này trọn vẹn hai mươi lăm năm.

 

Chỉ để phò tá tiểu chủ thành tài, bảo vệ giang sơn không bị tổn hại.

 

Một đời cô tịch, bà không phụ trọng trách tiên đế, không phụ danh trung nghĩa của nhà họ Thẩm.

 

Nhưng cũng cảm thấy có lỗi vì cả đời cân nhắc lợi hại, đã chia lìa hai đôi uyên ương, lại bẻ gãy đôi cánh của một nữ nhi nhà tướng môn.

 

Vì cảm thấy có lỗi nên luôn muốn bù đắp điều gì đó.

 

Ngày lâm chung, thái hậu nhìn chằm chằm vào chiếc túi thơm cũ trên thắt lưng Ôn Duật, cười yếu ớt:

 

"Khương Phù là một cô gái tốt, đưa nàng vào cung đi!"

 

Khương Phù mười ba tuổi, đã trúng tiếng sét ái tình với hoàng đế ca ca giúp mình nhặt diều.

 

Chỉ vì một lần rung động thời thiếu nữ, trong lòng nàng không còn chứa đựng được người khác nữa, cứ thế biến mình thành một bà cô già.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://www.monkeyd.vn/son-ha-nguyen/chuong-12.html.]

 

Vị đế vương mới mười bảy tuổi năm đó, sao lại không thích cô gái hoạt bát, xinh đẹp kia chứ?

 

Chiếc túi thơm cũ mà hắn luôn mang theo bên mình, là do Khương Phù mười ba tuổi thêu.

 

Còn nhớ bóng cây trong cung, hoa quế bay đầy trời.

 

Thấy Ôn Chiêu học thêu túi thơm với ma ma, Khương Phù cũng đòi học theo, kết quả túi thơm thêu ra vừa xấu vừa khó coi.

 

Nàng kiêu căng ngạo mạn, nghe chúng ta trêu chọc không được, liền ném cái túi thơm xấu xí đó ra ngoài cửa sổ.

 

Lưu lạc thế nào, tình cảm thiếu thời khó trọn vẹn, lại được người trong lòng cẩn thận nhặt lên.

 

Từ thiếu thời đến nay, một khi đã trân trọng, chính là những năm tháng này.

 

Tình cảm là thật, rung động là thật.

 

Nhưng mà!

 

Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰

Nhưng mà!

 

Ngoài điện tuyết rơi dày đặc, Ôn Duật quỳ trên mặt đất, sống lưng cứng ngắc, đáy mắt mang nỗi bi thương ngày càng đậm:

 

"Mẫu hậu, không về được nữa..."

 

Không về được nữa.

 

Bốn chữ đơn giản, chính là kết cục cuối cùng của chúng ta.

 

Chỉ vì Ôn Chiêu đã c h ế t.

 

Giữa hắn và Khương Phù, chỉ còn lại tình cảm đã lỡ, trái tim tan vỡ.

 

Nếu còn cơ hội, nhặt lên vá víu.

 

Tấm chân tình cũng đã thành nỗi ám ảnh.

 

Bắc Khương diệt vong, đất mất thu hồi...

 

Nhưng con d.a.o găm nhuốm m.á.u Ôn Chiêu đó lại trở thành một cái gai trong lòng hoàng đế.

 

Đây là nút thắt trong lòng, thành tựu đạt được bao nhiêu cũng không thể gỡ được nút thắt này.

 

Cả đời này, hắn vừa không buông bỏ được Khương Phù, lại vừa hận chính mình.

 

 

 

Bình luận

16 bình luận

  • huhu, bộ này xứng đáng đọc thiệt sự. đọc xong mà khóc như chó

    cá bún 3 tuần trước · Trả lời

  • Ôi đúng kiểu đăng kí 4g chỉ để đọc được một bộ có ý nghĩa như vậy luôn á, rất là xứng đáng luôn 😭 hi vọng sau này sẽ có thêm nhiều bộ hay như này nữa để tui đọc, tuy hơi đau lòng nhưng mà tui mê lắmmm. Thấy tội chị nu9 quá, nhìn bạn bè người thân lần lượt ra đi, cuối cùng chỉ còn lại một mình, nỗi đau này ai thấu. Huhu day dứt mối tình giữa Ôn Duật với chị Khương nữa

    Zuyn thíc ăn dưa hấu 🍉 3 tuần trước · Trả lời

    • Đọc xuân lai triêu triêu đi, xong đọc sang ta sẽ được ghi tên vào sử sách

      Tiểu Lạc Lạc 3 tuần trước · Trả lời

  • Hay quá sốp ơi😭 đọc phần giới thiệu tưởng truyện hài nên mới nhảy hố, ai ngờ vừa day dứt vừa cuốn

    Zuyn thíc ăn dưa hấu 🍉 3 tuần trước · Trả lời

  • nhìn tag cứ ngỡ là HE. Ừ thì HE thiệt nhưng mà là Haven Ending :>

    Duy 1 tháng trước · Trả lời

  • tác giả xây dựng và giải quyết tình tiết hay lắm luôn, một cái kết đẹp được tạo thành từ máu và nước mắt của chính những nhân vật trong câu chuyện. Biết là đọc sẽ buồn nhưng không hối hận vì truyện hay quá

    Hương Neko 1 tháng trước · Trả lời

  • Nhà dịch dịch rất mượt luôn. Tag Chữ lành nhưng lành ít dữ nhiều nha :"> nhưng truyện hay thật

    xiaorina 1 tháng trước · Trả lời

  • Truyện hay nên đọc nha .

    Bachtung 1 tháng trước · Trả lời

  • Dù không HE nhưng là cái kết rất tuyệt vời

    Nhất Phiến Hoa Đào 1 tháng trước · Trả lời

  • Mở đầu đã biết Huhu ending nhưng lại không thể dừng lại được. Thật sự rất hay, rất thực tế. Phàm là người sống ở thời loạn, đại đa số đều thân bất do kỷ, đại đa số là không có kết cục tốt đẹp. Nhưng kết cục không đẹp của người đời trước sẽ mở ra hàng vạn những kết cục tốt đẹp của rất nhiều đời sau, như vậy, là đáng. Và cũng không phải hiểu lầm nào cũng được giải quyết, không phải bi kịch nào cũng sẽ không xảy ra, mọi thứ đều có thể xảy ra, nên mới có tiếc nuối... huhu đọc mà khóc quá

    ErisMahdilia 1 tháng trước · Trả lời

  • nma nó hay lắm mn ơiii, đáng đọc lắm lắm luôn í

    linh linh 1 tháng trước · Trả lời

Loading...