Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng - Chương 473

Cập nhật lúc: 2024-10-20 09:53:49
Lượt xem: 2

Ông ấy lấy lại tinh thần, an ủi thị trưởng.”May là các huyện khác làm khá tốt, không chỉ ít người thương vong mà hiện tại còn tích cực sản xuất, muốn cứu trợ vật tư cho Đường Sơn.”

Thị trưởng bình tĩnh lại, liếc nhìn bí thư, giọng điệu cũng tốt hơn nhiều.”Ồ? Là nơi nào?”

DTV

“Chính là huyện Thuần, bọn họ đã vận chuyển một lô bột dinh dưỡng và bánh quy giàu canxi đến khu vực thiên tai, bây giờ đang gấp rút sản xuất, muốn cứu trợ thêm.” Bí thư cười ôn hòa nói.

Thị trưởng nghe đến đây nhịn không nổi nói:

“Bọn họ đã bình phục lại rồi? Nhanh vậy sao?”

Bí thư nhớ lại những tài liệu đã xem, gật đầu.”Đúng ạ, sau khi bí thư Tạ của Huyện ủy xác nhận sắp có động đất, lập tức phát động toàn huyện chuẩn bị, sau khi động đất qua đi, đưa bộ đội giải phóng quân đi cứu trợ thiên tai, vì vậy đã nhanh chóng giải quyết được kha khá.”

“Là một người làm việc rất thực tế!” Thị trưởng cảm thán nói.

Thấy cuối cùng thị trưởng cũng không tức giận nhiều nữa, bí thư nhanh chóng nói cho thị trưởng biết những gì mình đã nhìn thấy.

“Bí thư Tạ gửi tài liệu đến, bên trong nói rằng lần này có thể phát hiện sớm dấu hiệu của động đất là có liên quan đến công xã hòa bình của đại đội Hồng Quang.”

Trong giọng nói không khỏi có chút ý tán dương.”Đại đội Hồng Quang này không có người c.h.ế.t không nói, cả đại đội còn quyên góp tiền để cứu trợ, đại đội bọn họ có xưởng sữa, tất cả lợi nhuận của năm nay đều đêm quyên góp hết, đến hai mươi vạn đồng! Các xã viên cũng tự bỏ tiền túi ra quyên không ít.”

Thị trưởng mở to hai mắt.”Một đại đội có thể quyên hai mươi vạn sao? Hơn nữa trận động đất này còn là do đại đội Hồng Quang phát hiện trước sao?”

“Đúng thế ạ.”

Thị trưởng trầm mặc giây lát, đột nhiên cười thành tiếng.

“Hay lắm! Tuy rằng có những cán bộ như sâu một nhưng đại đa số quần chúng nhân dân của chúng ta vẫn thuần phác, thiện lương, sẵn sàng cống hiến hết mình!”

Ánh mắt ông ấy lóe lên tia sáng.”Cậu tiết lộ chuyện này cho Nhật báo nhân dân, để bọn họ đưa tin về tập thể tiên tiến đại đội Hồng Quang này.”

Bí thư lập tức cười nói:

“Vâng ạ.”

Đường Sơn

Những tình nguyện viên đang bận rộn phân phát hàng cứu trợ cho giải phóng quân và quần chúng nhân dân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-473.html.]

“Có ai chưa nhận được bánh quy không?”

“Cần nước không?”

“Phía nam lại đưa đến một nhóm trẻ con, trong nhà không còn ai, lấy cho bọn trẻ một ít bột dinh dưỡng để bổ sung dưỡng chất trước đã.”

“Đây đã là đợt thứ mấy rồi?” Một người thanh niên tình nguyện nhìn thấy đám trẻ vừa mới được đưa đến, nhịn không được buộc miệng hỏi.

“Đợt thứ bảy, phía sau có thể vẫn còn.” Nữ tình nguyện viên đưa người đến trả lời.

Nam tình nguyện viên nhìn đám trẻ ăn như hổ đói không khỏi thở dài.

“Haiz…”

Nữ tình nguyện viên trợn mắt, ngắt lời anh ta.

“Anh đừng thở dài mãi thế, chúng ta như thế này là may mắn rồi, nếu không phải thành phố nhận được tin tức về động đất trước hai tiếng đồng hồ, sơ tán khẩn cấp một nhóm người thì hiện tại số người thương vong e rằng chỉ có thể nhiều hơn.”

Nữ tình nguyện nghẹn ngào, đây là sự thật.

Mặc dù giao thông đường bộ và thông tin liên lạc gần như bị cắt đứt nhưng vật tư đưa đến rất kịp thời, những thứ anh ta đang phân phát chính là bánh quy giàu canxi được đưa đến từ huyện Thuần.

“Còn sữa bột không? Đứa trẻ này chỉ mới sinh được một tháng.” Một nữ tình nguyện viên ôm đứa trẻ nhỏ chạy đến hỏi.

Nam tình nguyện viên lập tức lấy hàng trong lều ra, đồng thời không quên hỏi:

“Đứa trẻ này làm sao mà sống sót được hay vậy?”

Nữ tình nguyện viên đang bế đứa trẻ thở dài:

“Ba mẹ đứa trẻ này cùng nhau ôm nó vào lòng, nhờ thế mới sống sót được.”

Hai người trước mặt sững sờ tại chỗ, một lúc sau nữ tình nguyện viên mới nhỏ giọng hỏi:

“Ba mẹ của nó vẫn sống chứ?”

“Mẹ đang được cứu chữa trong bệnh viện còn ba thì mất rồi.”

Nhiều người cảm thấy rất bất lực, tình huống như thế này hai ngày nay đã xảy ra không biết bao nhiêu lần nữa.

Loading...