Chạm để tắt
Chạm để tắt

TỪ THIỆN - CHƯƠNG 10

Cập nhật lúc: 2024-09-06 17:51:45
Lượt xem: 3,528

10

 

“Mày là người hay là ma thế! Biến đi ——”

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Thời Tinh méo mó vì sợ hãi.

 

Cô ấy chợt nhận ra điều gì đó.

 

“Hóa ra… người gửi email cho tao là mày.”

 

Cô ấy đoán đúng rồi.

 

Suốt năm năm qua, mỗi lần Thời Tinh đoạt giải, đều nhận được email chúc mừng của tôi.

 

Nội dung email là đoạn video ghi lại cảnh phát trực tiếp vụ bắt cóc năm đó.

 

Vào ngày Phương Cảnh Minh gi//ết c//hế//t chị gái, vì quá sợ hãi, Thời Tinh đã vắng mặt tại hiện trường.

 

Dường như cô ấy đang cố né tránh sự việc, tìm cách giảm nhẹ tội lỗi của mình.

 

Mặc dù mỗi lần gửi những video đó đi cũng giống như đang quất roi vào trái tim mình.

 

Nhưng tôi muốn khắc ghi hình bóng chị gái vào mỗi ngày tốt đẹp của Thời Tinh.

 

Thời Tinh không được quên những gì cô ấy đã làm.

 

Tôi muốn biến thành cơn ác mộng, mãi mãi đeo bám lấy cô ta.

 

Không chỉ vậy, mỗi lần tôi đều đính kèm những lời chúc chân thành nhất —

 

【Thân gửi Thời Tinh, hãy mau chóng trở thành ngôi sao lớn nhé.】

 

Lúc này, rõ ràng Thời Tinh đã khó có thể kìm chế được cảm xúc.

 

Cô ta bắt đầu vô thức lục tìm thuốc trong người, nhưng bỗng khựng lại.

 

Vì hôm nay cô ấy mặc sườn xám, thuốc không mang theo người.

 

Tôi khẽ thở dài:

 

“Nếu người hâm mộ của em biết thứ em uống không phải thuốc mà là…”

 

“Liệu còn ai yêu mến em không?”

 

—----

 

Dưới sự kích động không ngừng của tôi, nhịp thở của Thời Tinh ngày càng gấp gáp, cô ấy siết chặt lấy cánh tay tôi.

 

“Không được!”

 

Đột nhiên, cô ta quỳ sụp xuống.

 

“Thời Kính, cầu xin chị! Em thật sự sai rồi! Giúp em nghĩ cách vượt qua khó khăn hôm nay, em không thể mất hết mọi thứ!”

 

“Được thôi.”

 

“Chị sẽ giúp em.”

 

Tôi mỉm cười, lấy từ trong túi ra lọ thuốc nhỏ đã chuẩn bị sẵn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tu-thien/chuong-10.html.]

 

Đổ hết những viên thuốc bên trong, chúng lách tách rơi xuống đất.

 

Thời Tinh trong bóng tối không màng đến hình tượng, như đang nhặt báu vật, nhét đầy vào miệng.

 

Cuối cùng, tôi nhấn vào chiếc điều khiển từ xa cầm tay.

 

Tấm màn lớn trước mặt từ từ kéo lên.

 

—— Ánh đèn bỗng chốc rực sáng khắp hội trường.

 

Khoảnh khắc đó, tất cả mọi người đều nhìn thấy, Thời Tinh đang khom lưng bò trên sàn, miệng há hốc, toàn bộ hành động đều vô cùng kỳ quặc.

 

Khán giả hít một hơi lạnh, thi nhau rút điện thoại ra quay.

 

“Trời ơi! Nhanh quay lại đi!”

 

“Tin nóng, mau hóng hớt nào! Tôi phải giật được tiêu đề đầu tiên!”

 

Giống như buổi phát trực tiếp tàn nhẫn năm đó.

 

Lúc này, dáng vẻ xấu xí bò lồm cồm như chó của Thời Tinh trên sân khấu, cùng động tác nuốt vội vã của cô ta, đang được lan truyền rộng rãi.

 

Tôi đứng giữa đống đổ nát của cô ta, quay lưng về phía đám đông ăn dưa, lặng lẽ nói với Thời Tinh:

 

"Thời Tinh thân yêu, cuối cùng em cũng trở thành ngôi sao lớn rồi."

 

"Đúng rồi, màn kịch hôm nay, đáng để em nhận thêm một giải Ảnh hậu nữa đấy."

 

—------

 

Vụ việc của Thời Tinh như lửa bén vào rơm trên mạng xã hội.

 

Giờ đây cô ta không chỉ là kẻ tình nghi gi//ết người, mà còn là một nữ minh tinh lạm dụng chất cấm, đã bị cảnh sát đưa đi điều tra.

 

Thời Tấn Thanh tìm đến tôi, tôi không ngạc nhiên.

 

Nhưng vừa bước vào thư phòng, tôi liền cảm nhận được không khí có điều không ổn.

 

——Sắc mặt Thời Tấn Thanh không hề vui vẻ.

 

"Ba."

 

Tôi cung kính đứng đó.

 

Thời Tấn Thanh giơ tay lên, ném một tập tài liệu xuống trước mặt tôi.

 

"Con có gì muốn giải thích không?"

 

Đó là một bản báo cáo xét nghiệm ADN.

 

Dòng người được giám định ghi tên Thời Kính.

 

Nhưng trên đó còn chỉ ra rằng, ADN của tôi và "Thời Kính" hoàn toàn không khớp.

 

Điều này cũng đồng nghĩa với việc.

 

——Thời Tấn Thanh đã phát hiện ra tôi là kẻ giả mạo.

 

Loading...