Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thờ Quỷ Núi - Chương 15: Kết

Cập nhật lúc: 2024-09-21 13:11:16
Lượt xem: 360

Đôi mắt đen tròn đó vẫn nhìn tôi trước khi lìa đời.

Cùng lúc đó, m.á.u của tôi trộn lẫn với m.á.u của Con Ve Chó vương vãi trên người Thần Núi Quỷ.

Giống như một tờ giấy đang cháy vậy, những nơi ngấm m.á.u bắt đầu lủng ra một lỗ.

Cái lỗ càng lúc càng lớn, Thần Núi Quỷ co giật, giãy giụa trên mặt đất, phát ra những tiếng kêu vô cùng sắc bén và đáng sợ, như thể đang bị nướng bởi nghiệp hỏa trong địa ngục.

Tôi nghe đến da đầu mình ngứa ran, ngồi xổm xuống đất và bịt tai thật chặt.

Thần Núi Quỷ dường như không cam tâm biến mất như thế này, liền đưa tay ra tóm lấy tôi.

Khi những ngón tay đen nhọn gần chạm tới tôi, ba người họ vẫn còn cách tôi một khoảng không nhỏ.

Trong lúc tuyệt vọng, ông nội duỗi cây du già trong tay ra, vô tình lại chặn được móng vuốt đang vươn ra đó.

Thần Núi Quỷ dùng hết sức lực cuối cùng để ra đòn, nhưng nó lại chỉ bắt lấy một cây gậy, nếu năm đó nó không hại ông nội gãy chân thì hôm nay cũng không phải chịu cảnh này.

Linh hồn phẫn uất phun ra một luồng khí đen lạnh lẽo, tất cả chúng tôi lập tức nín thở, tập trung, may mắn thay chúng tôi đã chuẩn bị sẵn trước, không hề hít lấy một hơi nào.

Đợi khi khí đen biến mất, Thần Núi Quỷ cũng biến mất, chỉ còn một bộ đồ Thần Núi rơi xuống đất.

Ngôi mộ phía sau cũng ầm ầm sụp đổ.

Thực vật thủy sinh trong hồ trong nháy mắt khô héo, nước hồ từ màu xanh đậm biến thành màu nước bình thường, những ngọn cỏ khô héo vàng úa dưới đáy hồ gợn sóng lắc lư theo dòng nước.

Lục Bà vén quần áo trên lưng tôi lên, vết đỏ biến mất, Thất Tinh Sát đã được phá vỡ rồi.

Từ nay trở đi, cơn ác mộng bao trùm ngôi làng này hàng ngàn năm cuối cùng cũng kết thúc.

Máu chó đen có thể khắc chế quỷ thần, nhưng làm sao một lệ quỷ như Thần Núi Quỷ, đã tu luyện hàng nghìn năm, lại có thể tiêu tan dễ dàng như vậy chứ?

Lục Bà nói có lẽ là do trước khi chết, nó đã bị m.á.u từ cánh tay của tôi b.ắ.n phải, trở thành “người thứ năm” trong trận pháp, đánh đổi mạng sống của nó cho tôi. Cũng có lẽ là vì m.á.u của chó mực vốn là thứ cực dương, lại vì tôi mà chết, dòng m.á.u trung thành của nó có thể tiêu diệt mọi thứ tà ác trên cõi đời này.

Đây chỉ là những suy đoán, đến cuối cùng là vì sao thì chúng tôi cũng không bao giờ biết được.

Tôi không cảm thấy niềm vui nào sau khi được “tái sinh”.

Tôi quỳ trên mặt đất, ôm lấy t.h.i t.h.ể Con Ve Chó, đã khóc nức nở rất lâu.

Cơ thể nó đã lạnh lẽo rồi, nó đã vì tôi mà đổ đến giọt m.á.u cuối cùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tho-quy-nui/chuong-15-ket.html.]

Bốn người chúng tôi quây quần quanh Con Ve Chó mãi cho đến khi phía đông mặt trời ló dạng.

Lục Bà kéo tôi đứng lên khỏi mặt đất.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn và MonkeyD

Chúng tôi cùng nhau mang Con Ve Chó lên đỉnh núi và chôn nó dưới gốc cây nơi nó có thể phơi nắng quanh năm suốt tháng.

24.

Sau đó, chúng tôi trở về làng.

Khi người dân trong làng biết chuyện Thần Núi Quỷ, họ sợ hãi đến mức nhanh chóng đập vỡ bức tượng thờ cúng trong nhà.

Những nhà đã mất đi thợ săn dẫn đầu, đốt tất cả các ngôi mộ ma quỷ trên núi, đồng thời phá bỏ mộ tổ tiên của nhà họ Vương, vụ náo loạn này kéo dài gần một tháng.

Tôi không còn phong ấn của Thất Tinh Sát, Lục Bà đã ép linh hồn ra khỏi cơ thể tôi.

Thất đầu trôi qua, Vương Liên đã biến mất từ ​​lâu, linh hồn ông ta để lại đã hóa thành một quả cầu pha lê.

Lục Bà dùng nó để bổ sung tuổi thọ và làm một lá bùa mới. Bà mang phần còn lại ra ngoài làng.

Đợi khi trở về, Lục Bà đã mang theo một túi tiền, trong đó lên tới hàng vạn tệ. Ở thời đại hiếm có hộ gia đình nào có giá trị mười ngàn tệ thì đây quả là một khối tài sản khổng lồ.

Lục Bà nói linh hồn thuần âm là quý nhất, bán thế này thì cũng phá giá rồi.

Bà ấy sẽ quay lại vùng núi, để lại toàn bộ số tiền này cho chúng tôi.

Với số tiền này, gia đình chúng tôi chuyển lên thành phố.

Khi tôi đi, cả làng đến tiễn tôi, nhét cho tôi rất nhiều thịt heo.

Qua nhiều năm sau, tôi vào đại học và tìm được việc làm, tôi cũng không bao giờ thấy điều gì ô uế nữa.

Những ký ức tuổi thơ của tôi ngày càng mờ nhạt, giống như một giấc mơ mơ hồ m.ô.n.g lung vậy, đôi khi tôi nghi ngờ liệu nó có thực sự từng tồn tại hay không.

Chỉ có Con Ve Chó là mãi tồn tại trong tim tôi.

Đôi khi tôi tự hỏi, nếu sau khi c.h.ế.t đi, con người có linh hồn thì tại sao chó lại không có?

Nếu như em còn đang lang thang trong thế giới này, xin hãy đến gặp chị nhé.

[Hoàn]

 

Loading...