Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

THẾ TỬ PHI LÀ ĐỘC PHỤ - 12

Cập nhật lúc: 2024-09-20 12:40:15
Lượt xem: 2,156

14

 

Nhìn thấy bọn chúng đều đã c.h.ế.t hết, ta cũng an lòng, vui vẻ trở về nhà mẹ đẻ.

 

Tạ Lưu Cẩm, một Thái tử mà lại rảnh rỗi thế này.

 

Hôm nay thì gửi điểm tâm, mai thì tặng trang sức, ngày kia lại hẹn ta đi du ngoạn ngoài thành.

 

Ta thực sự không hiểu.

 

"Điện hạ rốt cuộc là có ý đồ gì?  

 

"Có việc gì cần đến Triều Triều, xin hãy nói thẳng.  

 

"Điện hạ đã giúp Triều Triều rất nhiều, ngài là ân nhân của Triều Triều. Chỉ cần ngài mở lời, Triều Triều sẽ vì ngài mà dốc hết gan ruột, quyết không chối từ."  

 

Tạ Lưu Cẩm nhìn ta với ánh mắt phức tạp.

 

"Ninh Triều Triều, cô thật sự không nhớ chút gì sao?  

 

"Nơi này, cây đào này, còn cả món bánh vân phiến này, cô chẳng nhớ gì ư?"

 

Ta gãi đầu: "Ta… cần phải nhớ điều gì sao?"

 

Tạ Lưu Cẩm nhìn ta hồi lâu, rồi bỗng kéo xuống và hôn ta một cái.

 

"Thôi được rồi, phiền c.h.ế.t đi được!  

 

"Hôn một cái cho bõ tức!"

 

Ta: "???"

 

10

 

Thái tử phá được âm mưu tạo phản của Lễ Vương, lập đại công.

 

Đúng dịp sinh thần hai mươi tuổi của Thái tử, Hoàng đế và Hoàng hậu tổ chức yến tiệc trong cung, chuẩn bị chọn Thái tử phi cho ngài.

 

Ta theo phụ thân vào cung dự tiệc, đang yên ổn dùng bữa thì bất ngờ bị gọi tên.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
🍊 Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.

 

"Nhi thần một lòng ngưỡng mộ con gái của Trấn Quốc Đại tướng quân, Ninh Triều Triều, mong phụ hoàng và mẫu hậu tác thành."

 

Lời này vừa dứt, cả khán phòng lặng thinh.

 

Những tiểu thư quý tộc khác nhìn ta với ánh mắt muốn xuyên thủng người ta.

 

Hoàng hậu liền sa sầm mặt: "Cẩm nhi, không được hồ đồ!  

 

"Ninh tiểu thư… đã xuất giá, sao có thể làm Thái tử phi?"

 

Tạ Lưu Cẩm lại đáp: "Ninh Triều Triều và Cảnh Thiểu Ngôn chưa từng có quan hệ vợ chồng. Hơn nữa, Cảnh Thiểu Ngôn thông đồng với Lễ Vương mưu phản, là tội nhân. Cả gia đình Ninh tướng quân trung liệt, một lòng vì nước, cuộc hôn nhân này vốn không đáng kể.  

 

"Huống hồ, lần này nhi thần tìm ra bằng chứng phản loạn của Lễ Vương, Ninh tiểu thư đã lập công lớn.  

 

"Nhi thần nghĩ, trong hàng vạn khuê nữ của triều đình, chỉ có Ninh Triều Triều mới xứng đáng làm Thái tử phi!"

 

"Điều này…"  

 

Hoàng đế và Hoàng hậu đều lộ vẻ khó xử.

 

"Ý của Ninh Triều Triều ra sao?"

 

Ý của ta, tất nhiên là từ chối!

 

"Tâu bệ hạ, tâu nương nương.  

 

"Triều Triều không muốn xuất giá!  

 

"Sau chuyện này, Triều Triều mới hiểu được sự quý giá của tình thân.  

 

"Triều Triều chỉ mong một đời ở bên cạnh phụ thân. Nếu có thành thân… thì chỉ có thể là cưới rể vào phủ, chứ không phải gả đi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/the-tu-phi-la-doc-phu/12.html.]

Lúc này đến lượt Tạ Lưu Cẩm ngẩn người.

 

"???"

 

Đường đường là Thái tử, tất nhiên hắn không thể vào Trấn Quốc Tướng quân phủ làm rể được.

 

Ta không chịu gả cho hắn, mà hắn cũng không chịu lấy người khác, thế là chuyện chọn Thái tử phi cứ bị trì hoãn mãi.

 

11

 

Sang năm sau, phụ thân ta cáo lão hồi hương.

 

Ta theo phụ thân rời kinh thành, về quê cúng bái tổ tiên, một đi suốt nửa năm.

 

Trong thời gian đó, ta rong ruổi núi non, cảm giác như những vết bầm trên người do kiếp trước để lại cũng dần mờ đi.

 

Chỉ là, dù ta đi đến đâu, thư và quà của Tạ Lưu Cẩm cũng vẫn bám theo như bóng ma.

 

"Triều Triều ái thê của ta, hoa đã nở rộ trên đường, nàng có thể chậm rãi về nhà được rồi.  

 

"Triều Triều ái thê của ta, trâm cài này rất hợp với nàng.  

 

"Triều Triều ái thê của ta, đôi ngọc bội này biểu tượng cho lòng đồng tâm của hai ta, đầu bạc không rời.  

 

"Triều Triều ái thê của ta, ta nhớ nàng.  

 

"Nhớ nàng, nhớ nàng, nhớ nàng."

 

...

 

Ta thành ái thê của hắn từ lúc nào thế???

 

Ta khó khăn lắm mới thoát khỏi cái lồng son, không đời nào lại quay trở về chịu sự ràng buộc cả đời nữa.

 

Thái tử phi hay Hoàng hậu đều không phải điều ta mong muốn.

 

Vậy nên, chỉ có thể từ chối, từ chối, và từ chối hắn mà thôi.

 

13

 

Sau hơn một năm du ngoạn với phụ thân, chúng ta mới khởi hành về kinh.

 

Ngay đêm đầu tiên trở lại Tướng quân phủ, trong khuê phòng của ta có kẻ đột nhập.

 

Không ngờ, nửa đêm đang ngủ, ta cảm thấy có người đứng bên cạnh.

 

Tạ Lưu Cẩm, người ta đã lâu không gặp, xúc động nói: "Triều Triều! Chúng ta có thể thành thân rồi!  

 

"Ta không phải Thái tử nữa, ta là bị đánh tráo!  

 

"Ta có thể làm rể nhà nàng rồi!"

 

Ta ngẩn người: "Gì cơ?"

 

Tạ Lưu Cẩm giải thích: "Năm xưa, Hoàng hậu và một cung nữ được phụ hoàng sủng ái cùng sinh con, bà mụ là mẹ của cung nữ kia, đã cố ý tráo đổi con của cung nữ với Thái tử!  

 

"Ta không phải con của Hoàng hậu, ta là con của cung nữ, nên ta có thể làm rể nhà nàng rồi!"

 

Nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Tạ Lưu Cẩm, ta hồi lâu mới phản ứng lại, hóa ra hắn không đùa.

 

Ta thật sự chịu thua. 

 

"Ngài bị điên à!  

 

"Ngài là con của cung nữ, mà đã làm Thái tử hơn hai mươi năm!  

 

"Thái tử thật mà biết chuyện, chẳng phải sẽ lột da ngài sao?!  

 

"Ngay cả Hoàng hậu cũng không tha cho ngài đâu!  

 

"Ngài nghĩ bọn họ sẽ để một kẻ từng làm Thái tử như ngài liên hôn với nhà cựu Trấn Quốc Tướng quân sao?  

 

"Ngài còn định làm rể nữa!"

Loading...