Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sức Mạnh Của Sự Nỗ Lực - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-09-22 03:25:54
Lượt xem: 2,579

Chỉ có điều, "bạn trai" này lại rất đần độn, lần nào cũng đuổi theo cô ta để hỏi về cách giải bài.

Thật buồn cười, cô ta nào có cách giải gì đâu.

Cuối cùng, Lâm Kỳ Kỳ chỉ có thể ngượng ngùng nói: "Bài này đơn giản thế mà cậu cũng không làm được? Cậu nên tự xem sách nhiều hơn đi."

Rất tốt, sau khi Tống Tố phát hiện Lâm Kỳ Kỳ không giúp hắn nữa, hắn quay sang nhờ tôi chỉ bài. Chỉ vài câu, tôi đã giúp hắn thông suốt cách giải.

Thế là hắn không còn nhờ vả Lâm Kỳ Kỳ nữa, mà chuyển sang nhờ vả tôi.

Lâm Kỳ Kỳ tức đến mức gần như nghiến nát cả hàm răng.

Dù tôi chẳng mấy quan tâm đến đàn ông, nhưng thấy cô ta càng khó chịu, tôi lại càng vui.

Có lẽ Lâm Kỳ Kỳ nhận ra rằng không thể đánh bại tôi bằng việc học, nên cô ta chuyển sang nghĩ cách khác.

Hoắc Cảnh cùng nhóm đàn em của hắn đã tìm cách gây phiền phức cho tôi nhiều lần, hắn ta đe dọa: "Nếu cô còn dám làm Kỳ Kỳ không vui nữa, tôi sẽ khiến trường đuổi học cô."

Tập đoàn nhà họ Hoắc quyền thế bao trùm, cha của Hoắc Cảnh đã quyên tặng trường hai tòa nhà, nên lời hắn nói không phải là nói đùa.

Chỉ tiếc rằng, những lời đe dọa đó không hiệu quả với tôi.

Tôi ngạo nghễ đáp: "Ra khỏi trường này, còn khối trường tranh giành để có được tôi. Thành tích của tôi ảnh hưởng đến tỷ lệ đỗ đại học của trường, sau này họ còn phải treo ảnh tôi lên bảng danh dự, khoe khoang rằng họ đã đào tạo ra những học sinh tài giỏi. Cậu nghĩ họ nỡ đuổi học tôi sao?"

Có lẽ chưa bao giờ nghe ai dám nói những lời ngông cuồng như vậy, Hoắc Cảnh sững sờ tại chỗ.

Tôi khẽ nhếch môi: "Cậu, kẻ chỉ biết tiêu xài tiền của gia đình như một gã ăn hại, làm sao hiểu được niềm vui của việc cố gắng học hành để sau này có thể tìm được một công việc tốt.”

"Vậy nên, cứ ôm lấy khối tài sản hiện tại mà vui mừng đi. Sau này cậu sẽ hiểu, so với những nỗ lực của người khác, những gì cậu có từ lúc sinh ra chẳng đáng một xu!"

Trước khi đi, tôi giơ tay lắc lắc chiếc bút ghi âm trong tay, nở nụ cười đầy tự mãn.

Sau khi vào lớp ôn thi Olympic, cái gọi là "thiên phú" của Lâm Kỳ Kỳ trở nên chẳng đáng kể gì.

Bởi vì ở đây không thiếu thiên tài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/suc-manh-cua-su-no-luc/chuong-4.html.]

Cô ta đã quen với việc được tung hô, nhưng khi cả lớp thảo luận, cô ta lại không thể chen vào.

Dù có lúc cô ta đổi được đáp án của những bài khó, muốn lấy lại thể diện, nhưng ánh mắt ngạc nhiên của mọi người cũng chỉ thoáng qua trong giây lát.

Ở đây, ai cũng đang nỗ lực cho tương lai sáng lạn của mình, chẳng ai có đủ thời gian để quan tâm đến người khác.

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

Tuy nhiên, cái danh lớp ôn thi vẫn mang lại cho Lâm Kỳ Kỳ nhiều hào quang. Trong trường, cô ta vẫn là "nữ thần" cao cao tại thượng.

Khi không thể tìm thấy giá trị ở việc học, cô ta càng chú trọng đến ngoại hình và trang phục của mình.

Vừa bước vào lớp, đã có thể thấy lớp trang điểm rực rỡ trên khuôn mặt cô ta, cùng mùi nước hoa nồng nặc.

Giờ đây, Lâm Kỳ Kỳ càng ngang nhiên khoe khoang bên cạnh Hoắc Cảnh trong trường. Miệng cô ta lúc nào cũng kể về việc nhà hắn giàu đến mức nào, hoặc hắn đã mua bao nhiêu trang sức cho cô ta.

Hoàn toàn chẳng còn dáng vẻ gì của một học sinh cuối cấp.

Nhưng cô ta lại không nhận ra, tất cả sự ưu việt mà cô ta đang có đều dựa vào ngoại hình và đàn ông.

Kịch bản đang dần sụp đổ từng bước.

Trong giờ học, thầy giáo hỏi cô ta một câu rất cơ bản.

Lâm Kỳ Kỳ ngạo nghễ đáp: "Thầy ơi, câu đơn giản như vậy mà cũng hỏi em à?"

Tôi cau mày nhìn cô ta, nghe được tiếng lòng đầy khó chịu của cô ta:【Phiền quá đi, lãng phí điểm thưởng chỉ để trả lời mấy câu hỏi này thật vô ích, mình còn phải để dành điểm để cưa đổ nam chính nữa!】

Thầy giáo nhìn cô ta với ánh mắt không hài lòng: "Gần đây em có phải đang quá mải chơi không? Thái độ học tập rất không đúng đắn!"

Lâm Kỳ Kỳ không chịu thua, đáp lại: "Cho dù em chơi thế nào thì cũng có thể đỗ Thanh Hoa, Bắc Đại!"

Lời nói này không chỉ khiến tôi, mà cả lớp đều hít một hơi lạnh. Quả là khẩu khí lớn!

Thầy giáo nhìn cô ta đầy thất vọng, thở dài: "Hi vọng là vậy."

Mặc dù Lâm Kỳ Kỳ suốt ngày ăn chơi hưởng thụ, nhưng thành tích của cô ta vẫn vững vàng.

Trong kỳ thi mô phỏng lần hai, tên cô ta vẫn đứng đầu bảng, là ứng viên tiềm năng cho Thanh Hoa và Bắc Đại mà các giáo viên đều công nhận.

Loading...