Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên - Chương 72

Cập nhật lúc: 2024-09-28 11:15:34
Lượt xem: 57

Kỳ Bắc Mặc đứng dậy: “Không cần, tôi vừa nhận được cuộc gọi từ thư ký nói đối thủ đang đổ nước sôi vào cây phát tài của công ty, tôi về xem tình hình trước.”

Hùng Vũ Thiến rời khỏi: “Mẹ tôi nói tượng thần tài trong nhà không biết bị ai đổi thành Ultraman, bố tôi biết xong tức đến vào viện rồi, tôi đi thăm bố.”

Lạc Đình Phỉ làm bộ đưa tay nghe điện thoại: “Cái gì? Anh tôi sinh con rồi? Sinh con trai hay con gái? Tôi làm cậu hay cô đây?”

Tạ Lê lập tức đứng dậy: “Con chó nhà tôi gần đây đang yêu con mèo, bố mẹ mèo không đồng ý, nói là khác loài không thể sinh sản, vừa chia tay nó đã tìm đến cái chết, tôi đi an ủi nó.”

Từng người từng người tìm lý do rời đi, Thiết Tử nghe mà ngơ ngác, thực sự có hơi vượt quá nhận thức của cậu ta.

Trưởng thôn gọi cậu ta quay lại: “Thiết Tử, ở đây còn đạo diễn nữa kìa.”

Đạo diễn vội vàng xua tay: “Tôi thì không—”

“Chúc đạo diễn Lý của tôi một đường cầu vồng, danh tiếng khắp chốn thêm ung dung—”

“…”

[Đạo diễn Lý không cần cảm ơn, đây là điều ông đáng phải chịu]

[Cười c.h.ế.t mất, sao sao mỗi lần minh tinh tham gia show hẹn hò lại trở thành vết nhơ thế này]

[Sao tôi cảm thấy mấy người này học cái gì xấu thế?]

[Lấy luôn chứng minh thư của Kỷ Sơ Hòa ra đi]

[Mắng Kỷ Sơ Hòa thì không được mắng fan chúng tôi nha]

Buổi phát sóng trực tiếp kết thúc trong cảnh đạo diễn xấu hổ. Buổi chiều, cả nhóm ngồi xe của tổ chương trình quay về.

Tạ Tư Duệ vẫn còn ở bệnh viện, đạo diễn cho Kỷ Sơ Hòa và Tạ Lê đại diện tổ chương trình đi thăm. Một người là nguyên nhân chính khiến cậu ta vào viện, một người là anh trai của cậu ta, cử hai người này đi chắc chắn thể hiện được lòng thành lớn nhất của tổ chương trình.

Đạo diễn nghĩ thầm.

Xe của tổ chương trình đưa hai người đến bên ngoài bệnh viện. Không biết ai đã tiết lộ thông tin, Kỷ Sơ Hòa và Tạ Lê vừa xuống xe thì một cô gái ngồi chồm hổm bên đường lập tức lao tới.

Nhân viên công tác nhanh chóng tiến lên ngăn lại.

Bị chặn lại bên ngoài bức tường người, nhìn thấy kẻ thù sắp đi xa, cô gái cầm điện thoại hét lên đầy phẫn nộ: “Kỷ Sơ Hòa! Cô đứng lại cho tôi!”

Bước chân Kỷ Sơ Hòa khựng lại, quay đầu nhìn.

Tạ Lê nhíu mày, vốn định nhắc nhở: “Đừng quan tâm—”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/sau-khi-nu-chinh-truyen-nguoc-noi-dien/chuong-72.html.]

Ngay sau đó, Kỷ Sơ Hòa quay ngoắt lại, bước vài bước đến trước mặt cô gái, nhận lấy điện thoại từ tay cô ta, bật màn hình lên, trượt sang trái để mở máy ảnh, rồi “tách” một cái tự chụp một tấm với hai người.

Kỷ Sơ Hòa trả lại điện thoại cho cô gái, mặt đầy yêu thương: “Ôi, bạn thật là, thích Kỷ Sơ Hòa không phải là chuyện mất mặt gì, lần sau đừng lén lút theo tôi nữa.”

Cô gái bị động tác nước chảy mây trôi của cô làm cho ngẩn ngơ, nghe câu nói này thì cực kỳ khó chịu. Giống như đang đi trên bờ ruộng bị một ông lão tưới phân hắt một gàu lên đầu, muốn ói nhưng sợ mở miệng ra phân sẽ tràn vào.

Vẻ mặt cô ta thay đổi liên tục, lúc đỏ lúc xanh.

Kỷ Sơ Hòa ngạc nhiên: “Thích tôi đến mức đổi màu luôn à?”

“Ai thích cô chứ?!” Cô gái như bị xúc phạm nặng nề, nói không suy nghĩ: “Ai mà thích cô, đồ thô lỗ lại ham tiền, kẻ nghèo hèn, trong người cô có bao nhiêu tiền cũng chỉ đủ mua đôi giày tôi đang mang thôi, tôi thích là thích 33 kiểu quý công tử lịch sự dịu dàng kia.”

Kỷ Sơ Hòa cúi đầu nhìn đôi giày của cô ta, ngạc nhiên: “Giày gì mà đắt thế? Những một trăm đồng à?”

Cô gái đang mắng chửi bỗng khựng lại: “Một, một trăm?”

Cô ta mở to mắt, nhìn kỹ biểu cảm của Kỷ Sơ Hòa.

Không giống như đang giả vờ.

Kỷ Sơ Hòa không diễn giỏi như vậy.

Cô thật sự nghĩ đôi giày này chỉ đáng giá một trăm đồng, hơn nữa còn nghĩ một trăm đồng rất đắt!

Cô gái không biết nên cảm thấy sốc về điều gì nữa.

Cô ta lắp bắp: “Cô, cô nói cô chỉ có một trăm đồng trong người?”

“Đúng vậy.” Kỷ Sơ Hòa lấy điện thoại ra, mở wechat cho cô ta xem, không nhiều không ít, đúng một trăm đồng.

Cô gái trợn tròn mắt: “Cô, cô là minh tinh sao lại nghèo thế?”

“Nghèo à? Cũng không tệ lắm, trước đây sau khi trả tiền viện phí cho mẹ tôi chỉ còn lại năm mươi đồng, tháng này có việc nên còn dư nhiều hơn chút, hơn nữa tổ chương trình còn bao ăn bao ở, rất tốt.”

Kỷ Sơ Hòa kể lại một cách bình thản, rồi hỏi: “À, chúng tôi sắp đi thăm Tạ Tư Duệ, bạn là fan của cậu ấy, có lời gì muốn nhắn nhủ không?”

Cô gái ngơ ngác lắc đầu, lùi lại hai bước: “Không, không cần.”

“Vậy được rồi, không còn sớm nữa, bạn về nhớ cẩn thận.” Kỷ Sơ Hòa cười với cô ta, rồi quay đi.

Đi được một đoạn, Kỷ Sơ Hòa mới đắc ý cười: “Ha ha ha, chắc tối nay thằng nhóc đó phải tự tát mình rồi.”

________

Truyện đã full bên truyện HD và Dtruyen. Chương được đăng theo truyệnHD

Loading...