Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mạt Cưa Và Mướp Đắng - Chương 3 4

Cập nhật lúc: 2024-10-03 08:29:30
Lượt xem: 129

3

Tôi đã suy nghĩ kỹ rồi.

Nếu bắt tôi nấu ăn, tôi nhất định sẽ “vô tình” làm rơi vài cái đĩa, vỡ vài cái bát. Khi xào rau, thì lửa lớn làm cháy khét nồi, lửa nhỏ thì thức ăn sống dở. Cộng thêm việc nêm gia vị “hào phóng” một chút.

Tôi không tin họ có thể hoan nghênh “tuyệt tác” của tôi! Dù sao thì tôi cũng đã nấu, làm không tốt thì cũng chẳng thể đổ lỗi cho tôi được.

Khi tôi bước vào bếp, mẹ chồng chỉ liếc tôi một cái rồi mặt lạnh như tiền.

“Cô vào đây làm gì? Ra ngoài!”

Giọng điệu của bà đầy vẻ khó chịu, nghĩ rằng thái độ như vậy có thể dọa được tôi sao?

Cũng không thèm tìm hiểu xem tôi lớn lên trong môi trường nào. Những chuyện như thế này đối với tôi thực sự chẳng đáng để bận tâm!

Tôi không khách khí, đáp trả thẳng thừng:

“Con không vào thì bà nội sẽ vào, mà con thấy bà không phải là người dễ đối phó đâu.”

Chỉ cần nhìn sơ qua cũng thấy mối quan hệ giữa mẹ chồng và bà nội không tốt chút nào. Cộng thêm một cô em chồng chuyên gây chuyện, cùng một  chồng như cái cây câm lặng, chắc chắn mẹ chồng cũng không dễ dàng gì trong cuộc sống hàng ngày.

Cái gọi là “làm dâu nhiều năm, nay đã thành mẹ chồng”.

Tôi gần như đã hình dung được cuộc sống sau này của mình sẽ như thế nào. Nhưng càng nghĩ tôi lại càng cảm thấy phấn khích.

Điều này không tốt lắm. Phải kiềm chế một chút thôi.

Mẹ chồng không nói thêm lời nào, mạnh tay quăng quả cà tím vào bồn nước, khiến nước b.ắ.n tung tóe khắp nơi.

Ngay lập tức từ phòng khách vọng vào tiếng bà nội hét lớn:

“Làm gì vậy? Nấu cơm hay định đập nhà thế?”

Mẹ chồng không chịu thua, liền đáp lại ngay: “Không nấu thì đừng có mà lắm mồm, ngồi chờ ăn còn bày đặt lắm chuyện!”

Lửa chưa đốt đến mình thì mình không lo, hai người họ muốn đấu đá thế nào là chuyện của họ.

Tôi chỉ cần xem kịch vui là được.

Ngay trước mặt có mớ đậu chưa được tước, tôi định vừa tước đậu vừa hóng dưa.

Thấy tôi làm, mẹ chồng lập tức lao đến giật phăng đi:

“Tôi bảo cô làm chưa? Chưa có người lớn lên tiếng mà đã tự tiện hành động, nhà cô giáo dục cô thế nào hả?”

“Ngồi yên đó, không cần cô phải làm gì cả!”

Những lời tôi định nói đã bị bà ngăn lại. Bà đã nói không cần tôi làm gì rồi, giờ mà tôi cố cãi lại chẳng khác nào tự đào hố cho mình sao?

Thế là tôi rất ngoan ngoãn ngậm miệng, giữ nguyên vẻ ngoài thục nữ vốn có của mình.

Trong hai tiếng bà nấu cơm, bà nội chống gậy đi qua đi lại năm lần.

Lần nào cũng thấy tôi hoặc chơi điện thoại, hoặc ngồi thừ ra.

Nhìn mẹ chồng bận rộn hết lên bếp xuống bếp, bà nội chỉ vào bà bằng gậy, lớn tiếng mắng:

“Đáng đời mày khổ cực, có phúc mà không biết hưởng!”

Tôi cố gắng nói chuyện với mẹ chồng, nhưng bà đáp lại rất lạnh nhạt, chẳng có chút thiện cảm.

Cuối cùng cũng đến lúc ăn cơm, cả nhà ngồi quây quần quanh bàn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mat-cua-va-muop-dang/chuong-3-4.html.]

Tôi định phụ bê thức ăn lên thì mẹ chồng la to như b.o.m nổ, gọi Hắc Mã:

“ Mày làm gì thế hả, chẳng biết bê thức ăn, chỉ biết ăn thôi à? Lớn xác thế để làm gì?”

Bà vừa mắng vừa đẩy tôi sang một bên:

“Cô không cần phải làm gì cả, cứ ngồi đó mà ăn thôi!”

Khi thức ăn được bưng lên bàn, tôi phát hiện có một vấn đề.

Món ăn trước mặt bà nội không giống với món của mọi người.

4

Mặc dù đều là những nguyên liệu giống nhau, nhưng món ăn của bà nội rõ ràng mềm nhừ hơn món của chúng tôi nhiều.

Dù vậy, bà vẫn không quên phàn nàn: cái này mặn, cái kia nhạt. Cà chua chưa bóc vỏ kỹ, đậu thì chưa được tước sạch.

Mẹ chồng cũng chẳng khách sáo chút nào, đáp lại thẳng thừng: “Ăn mà cũng không ngậm được cái miệng à!”

Cô chồng không chịu được định lên tiếng, nhưng vừa thấy ánh mắt sắc lẹm của mẹ chồng liếc tới liền sợ hãi rụt lui: “Mày có tin tao đuổi mày ra ngoài không?”

Vừa nghe câu đó, cô chồng lập tức câm nín. Ngay cả bà nội cũng chỉ mấp máy môi, cuối cùng cũng không dám nói gì.

Tôi suy nghĩ một chút, rõ ràng đã có tiền lệ từ trước rồi! Đúng là mẹ chồng tôi lợi hại thật.

Thật thú vị.

Em hồn nhiên rồi em sẽ bình minh!
Đây là công sức của team mèo con lười học, chúc các bạn đọc truyện vui❤️

Sau bữa cơm, Hắc Mã nhận lệnh của mẹ chồng đi rửa bát.

Lập tức, bà nội và cô chồng không thể ngồi yên.

“Làm gì có chuyện để đàn ông làm việc nhà chứ?”

Tôi khẽ cười nhìn Hắc Mã. Trước khi tốt nghiệp, khi chúng tôi còn thuê nhà, anh ấy đã quen với việc giặt giũ, nấu ăn, và mọi công việc nhà đều thành thạo.

Anh ta loay hoay thu dọn bát đĩa, tôi giả vờ bước tới định giúp: “Để em rửa cho!”

Thật ra trong lòng tôi nghĩ, nếu thật sự bắt tôi rửa, tôi sẽ “vô tình” làm rơi bát đĩa đấy, ai sợ ai chứ! Thời này, không biết xấu hổ thì thiên hạ vô địch.

Kết quả, hóa ra tôi nghĩ nhiều quá.

Tay tôi còn chưa kịp với tới chỗ Hắc Mã, đã bị mẹ chồng chặn lại ngay lập tức.

“Con trai tôi, tôi bảo nó làm gì thì làm, cô không cần xen vào!”

Mục tiêu của mẹ chồng từ đầu đến cuối đều nhằm thẳng vào bà nội, điều này khiến bà nội không thể chịu nổi.

Bà lão run rẩy đứng dậy, tức giận đến nỗi n.g.ự.c phập phồng:

"Mày đã có con dâu rồi, sao còn cứ gây sự với  mẹ làm gì!”

“Có con dâu thì sao? Có con dâu thì con phải giống mẹ, trút hết cơn giận từ thời làm dâu lên con dâu của mình sao? Tôi không bỉ ổi như bà đâu!”

“Choang!”

Trong bếp, một cái bát rơi xuống đất vỡ tan.

Hắc Mã tay đầy xà phòng, đứng ngượng ngùng không biết giấu tay vào đâu.

“Trượt tay thôi, mọi người cứ tiếp tục.”

Mẹ chồng lườm anh một cái, rồi tiếp tục nói:

“Đừng tưởng tôi không biết, hôm nay nếu để Tiểu Dư làm việc, thì không tới ngày mai, cả khu sẽ biết tôi bắt nạt con dâu mới. Cái mánh lới vặt vãnh của bà tôi còn lạ gì? Đừng tốn công vô ích nữa, chẳng ích gì đâu!”

Loading...