Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đích nữ xuất kích - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-09-20 03:07:21
Lượt xem: 576

Kỳ thật ta hiểu, bởi vì phương pháp này chỉ tổn hại đến lợi ích của ta, mà đối với lợi ích của Phó Thanh Dật tổn hại là nhỏ nhất, chẳng qua chỉ là cưới thêm một người vợ thôi.

Dù sao ta, cũng không phải là người hắn thật sự muốn cưới.

Nhưng tại sao hùng đồ bá nghiệp của hắn, lại phải xây dựng trên sự hy sinh của ta?

Thấy ta vẫn không động dung, ánh mắt Phó Thanh Dật dần dần trở nên lạnh lùng.

「Kinh Khê Nhan, ta không phải đang thương lượng với nàng, ta đang thông báo cho nàng. Phu vi thê cương, nàng chỉ cần nghe lời là được.」

「Đương nhiên, nếu nàng không nghe lời, toàn bộ Hầu phủ các ngươi đều sẽ vì nàng mà diệt vong.」

9

Vương Uyên Uyên quang minh chính đại ở lại Hầu phủ chờ gả.

Hiện nay, nàng ta, Vương Uyên Uyên mới là đích tiểu thư tôn quý nhất Hầu phủ, mà ta, Kinh Khê Nhan lại trở thành một trong vô số thứ nữ không hề nổi bật.

Không, ta còn thảm hơn những thứ nữ kia, ít nhất, bọn họ sẽ không bị ép phải rửa chân cho Vương Uyên Uyên.

Ta múc một chậu nước nóng đặt trước mặt Vương Uyên Uyên, nhẹ nhàng cởi giày thêu của nàng ta.

Vương Uyên Uyên dùng mũi chân điểm điểm lên mặt ta, ngữ khí cao cao tại thượng.

「Muội muội, rửa sạch sẽ cho ta, nếu không, ta sẽ nói với Thái tử ca ca, huynh ấy sẽ không dễ dàng tha cho muội đâu.」

Ta đặt chân Vương Uyên Uyên vào nước nóng, nhẹ giọng nói: 「Chân của tỷ tỷ tôn quý, muội muội tự nhiên không dám chậm trễ tỷ tỷ.」

Vương Uyên Uyên lúc này mới hài lòng gật đầu.

Vương Uyên Uyên vừa ăn nho, vừa ném vỏ nho lên tóc ta.

Nàng ta giả vờ kinh ngạc che miệng, cười trên nỗi đau của người khác: 「Muội muội, thật ngại quá, ta làm rơi vỏ nho lên tóc muội rồi, muội muội sẽ không trách tỷ tỷ chứ?」

Ta cố nén, nặn ra một nụ cười: 「Đây là vinh hạnh của muội muội, sao có thể trách tỷ tỷ được.」

Sau đó Vương Uyên Uyên lại nói: 「Muội muội thật ngoan, chờ sau này ta thành Thái tử phi, ta sẽ ban cho muội muội một miếng cơm.」

Ta giả vờ kinh hỉ tạ ơn nàng ta.

Thấy bộ dạng ôn nhu ngoan ngoãn của ta, Vương Uyên Uyên vừa lộ ra vẻ hài lòng, vừa thoải mái nhắm mắt lại.

Ta chậm rãi ấn huyệt đạo dưới lòng bàn chân nàng ta, vừa âm thầm đếm thời gian trong lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://www.monkeyd.vn/dich-nu-xuat-kich/chuong-6.html.]

Hơi thở của Vương Uyên Uyên càng ngày càng dồn dập, điều này đại biểu nàng ta đã rơi vào cơn ác mộng ta dệt nên.

Tổ mẫu ta từ nhỏ đã dạy ta một môn thuật thôi miên do tổ tiên truyền lại, môn thuật pháp này yêu cầu cực kỳ cao về thiên phú, ngoại trừ ta ra, trên đời này không còn ai biết, mà ta vì không muốn người ta kiêng dè, chưa từng nói mình biết cái này.

Không ngờ tới, hôm nay, lại có lúc dùng đến.

Ta buông chân Vương Uyên Uyên ra, chậm rãi dùng khăn lau sạch tay, rồi mới trở lại bên cạnh Vương Uyên Uyên, bắt đầu hỏi.

「Thuốc nổ là thứ gì?」

「Là một loại thứ do diêm tiêu, than củi còn có lưu huỳnh trộn lẫn vào nhau làm thành, ném xuống đất có thể nổ.」

Hóa ra là thứ này, khó trách Phó Thanh Dật nóng lòng muốn có được như vậy.

「Cụ thể nên chế tạo như thế nào?」

Vương Uyên Uyên khựng lại, hơi thở càng thêm dồn dập, thân thể bắt đầu lắc lư trái phải.

「Ta không biết làm, ta chỉ là một học sinh khoa học tự nhiên, cũng không phải chuyên ngành, làm không được.」

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Ta sững sờ, nàng ta vậy mà không biết làm.

Nhìn Vương Uyên Uyên vẻ mặt thống khổ, ta đột nhiên cảm thấy buồn cười.

Phó Thanh Dật ơi Phó Thanh Dật, uổng cho ngươi thông minh như vậy, không ngờ lại bị Vương Uyên Uyên lừa gạt rồi.

Nếu ngươi tin tưởng Vương Uyên Uyên có thể cứu ngươi như vậy, vậy ta sẽ dùng Vương Uyên Uyên tiễn ngươi lên đường!

Dám sỉ nhục Kinh Khê Nhan ta, thì các ngươi nhất định phải gánh chịu hậu quả.

Trước kia là ta yêu ngươi mấy phần, không nỡ tính toán với ngươi, đã để ngươi coi ta là thế thân, vậy ta sẽ cho ngươi biết, Kinh Khê Nhan ta tuyệt đối không phải bạch nguyệt quang thanh thuần của ngươi, chỉ biết bó tay chịu trói.

Mà Vương Uyên Uyên… Ta nhìn Vương Uyên Uyên đang giãy giụa trong cơn ác mộng, mỉm cười.

Sau đó ta cúi người bưng chậu nước rửa chân dưới đất lên, chậm rãi đổ lên mặt nàng ta.

Thứ đồ chơi từ kỹ viện ra, cũng dám cưỡi lên đầu ta tác oai tác quái.

Ta đã nghĩ ra một kế hoạch tuyệt diệu, mấy ngày nữa ta sẽ lột da ngươi.

 

Loading...