Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bạn Gái Hợp Đồng Của Thiếu Gia - Chương 10-14

Cập nhật lúc: 2024-09-14 05:20:02
Lượt xem: 2,648

10

【Sao vợ yêu không nói gì, vợ yêu nói gì đi vợ yêu, thôi hay là anh ngất xỉu luôn bây giờ nhỉ.】

Nhìn ánh mắt đáng thương của Tạ Hòa An, tôi kìm nén trái tim đang vô cùng kích động.

Tôi nói: "Chuyện này để sau hẵng nói, anh nghỉ ngơi trước đi."

Tạ Hòa An ánh mắt sáng lên, vẻ mặt kiêu ngạo nói: "Được."

【A a a, vợ yêu quan tâm anh rồi, cảm động quá, anh phải nhanh chóng khỏe lại, không được không được, khỏe lại thì thời gian ở bên vợ yêu sẽ ít đi.】

【Vợ yêu còn nói chuyện chia tay để sau hẵng nói, trong lòng vợ yêu chắc chắn có chút vị trí của anh, vui quá vui quá.】

Tạ Hòa An thầm cười sung sướng trong lòng.

11

Tâm trí rối bời, tôi kiếm cớ ra ngoài xử lý chút việc.

Tạ Hòa An nhìn tôi rời đi với vẻ lưu luyến không rời.

Thành thật mà nói, ngoại hình, chiều cao và tính cách của Tạ Hòa An đều rất hợp gu tôi. Tôi thích kiểu người con trai nhỏ nhắn, ôn nhu như cún con.

Khụ, không biết anh ấy nghe ở đâu rằng tôi thích kiểu "đóa hoa cao lãnh", nhưng phải thừa nhận rằng, vẻ mặt lạnh lùng, khó gần của anh ấy thật sự rất cuốn hút tôi.

Vẻ ngoài "miệng nam mô bụng bồ d.a.o găm" cũng rất đáng yêu.

Chỉ là, anh ấy là nam chính, có nữ chính "chính cung", còn tôi chỉ là một nữ phụ nhỏ bé mà thôi.

Nghĩ đến đây, tâm trạng tôi không khỏi có chút nặng nề.

Tôi biết được nội dung câu chuyện là nửa tháng trước.

Đây là một cuốn tiểu thuyết ngôn tình sủng ngọt, nam chính là thiếu gia nhà họ Tạ, lạnh lùng, xa cách, giống như một đóa hoa cao lãnh, ờ, bây giờ thì không còn nữa.

Nữ chính là kiểu "trà xanh" ngây thơ, gặp nam chính là yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, sau đó "mưa dầm thấm lâu", khiến nam chính mê mẩn không lối thoát, vì cô ta mà "đâm đầu vào tường".

Còn tôi, bạn gái cũ này hoàn toàn là công cụ, không có nhiều đất diễn, chỉ vài nét bút đã miêu tả xong, chia tay với nam chính trong hòa bình, cũng không có bất kỳ mâu thuẫn nào với nữ chính.

Lẽ ra sau khi hoàn thành nhiệm vụ chia tay với Tạ Hòa An theo cốt truyện thì vai diễn của tôi cũng kết thúc, nhưng không ngờ anh ấy sống c.h.ế.t không chịu chia tay, còn bị tôi chọc tức đến mức phải nhập viện.

Thôi bỏ đi, không nghĩ nữa, tuy bây giờ cốt truyện có chút thay đổi, nhưng số phận không thể cưỡng lại, bọn họ là một đôi, còn tôi, một nữ phụ nhỏ bé chỉ cần an tâm chờ đợi phí chia tay kếch xù là được rồi.

12

[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

Sau khi Tạ Hòa An xuất viện, vẫn cần tĩnh dưỡng thêm vài ngày.

Mặc dù tôi rất muốn "cuốn gói" bỏ đi, nhưng dù sao anh ấy nhập viện cũng có một phần nguyên nhân do tôi, về tình về lý, tôi cũng nên ở lại chăm sóc anh ấy một chút.

Tuyệt đối không phải vì dì giúp việc nhà anh ấy nấu ăn quá ngon.

【Ở lại rồi, ở lại rồi, yeah, xoay vòng vòng!】

【Lại có thể ở bên cạnh bảo bối thêm một thời gian nữa rồi, vui quá, vui quá, vui quá.】

Nói là chăm sóc anh ấy, nhưng thực ra tôi chẳng tốn chút sức lực nào.

Ngày nào cũng ăn ngon ngủ kỹ, mặt còn tròn trịa hơn trước, chưa kể, điện thoại ngày nào cũng có tiền vào tài khoản.

Tạ Hòa An lấy cớ nhờ tôi rót nước, dắt chó đi dạo để chuyển khoản cho tôi, nói là tiền công của tôi.

Khi bệnh tình của Tạ Hòa An gần khỏi hẳn, tôi thu dọn đồ đạc về nhà.

Nếu ở lại nữa, tôi thực sự thấy áy náy.

【Không muốn khỏi nhanh như vậy, hu hu.】

【Nhưng mà cũng không sao, nhà vợ yêu cũng ở cùng tầng, không có việc gì có thể đi ngang qua "tình cờ gặp" vợ yêu, yeah.】

13

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ban-gai-hop-dong-cua-thieu-gia/chuong-10-14.html.]

Buổi chiều tôi ra ngoài dắt chó, chó nhà tôi.

Tạ Hòa An nhắn tin: "Hôm nay dì nói nấu hơi nhiều món, chắc giờ này em vẫn chưa ăn cơm, lát nữa qua nhà anh ăn nhé?"

Tôi hơi do dự, nhưng vẫn từ chối anh ấy: "Thôi, giờ em đang dắt chó đi dạo, không qua được."

Tạ Hòa An vui mừng trả lời: "Bây giờ anh cũng đang dắt Hoa Hoa chơi ở gần đây."

Hoa Hoa, chó nhà anh ấy.

"Thanh Thanh."

Tạ Hòa An dắt chó đi tới.

"Trùng hợp quá." Anh ấy cười nói.

【Không trùng hợp, chẳng trùng hợp chút nào, cuối cùng cũng gặp được vợ yêu rồi, Hoa Hoa, vất vả cho mày vận động thêm chút nữa nhé, về nhà sẽ mua đồ ăn ngon cho mày.】

Tạ Hòa An nhân cơ hội nói: "Lát nữa cùng ăn cơm nhé? Hôm nay dì nấu toàn món em thích đấy."

Tôi: "..."

Sự cám dỗ này thật khó cưỡng lại.

Tôi gật đầu.

Nụ cười của Tạ Hòa An càng thêm sâu.

14

"Vợ, khụ, chị Thanh Thanh!"

Tạ Hòa An: "?"

【? Vợ, ai, ai gọi đấy! Là vợ của tôi!】

【Chính cậu không có vợ à, sao lại gọi vợ người khác bừa bãi vậy.】

【Hừ, tôi đã chuyển hết tài sản đứng tên mình sang tên vợ rồi, tôi mới là "fan cuồng" số một của vợ! Không ai có thể tranh giành với tôi! Chỉ cần tôi còn sống một ngày, các người đừng hòng "leo lên"!】

Tôi: "..."

"Giới thiệu một chút, đây là Triều Niên, học muội của em."

Tôi lại nhìn về phía Tạ Hòa An, anh ấy đang nhìn nữ chính với vẻ mặt u oán.

Đúng vậy, Triều Niên chính là nữ chính.

"Đây là Tạ Hòa An."

Nữ chính mỉm cười: "Chào anh."

Tạ Hòa An: "Chào cô."

Lông mày tôi giật giật, trầm ngâm suy nghĩ.

Không đúng, trong cốt truyện cũng không nói hai người gặp mặt lại gượng gạo như vậy, chẳng lẽ là vì tôi, công cụ này đang có mặt ở đây?

Triều Niên không có chút hứng thú nào với Tạ Hòa An, cô ta khoác tay tôi: "Chị Thanh Thanh, hôm nay em lại chốt được mấy đơn hàng lớn, tối nay em mời chị ăn cơm nhé?"

"Chị Thanh Thanh~"

Triều Niên làm nũng.

Tạ Hòa An cắn khăn tay.

【Không biết xấu hổ! Quá gian xảo!】

Tạ Hòa An lên tiếng: "Học muội, xin lỗi nhé, Thanh Thanh đã đồng ý về nhà ăn cơm với tôi rồi."

【Hừ, đừng tưởng tôi không biết cô đang đánh chủ ý gì, đừng hòng cướp bảo bối của tôi!】

 

Loading...