Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

ANH ẤY CHỈ BIẾT YÊU ĐƯƠNG - Chương 6 - Hết

Cập nhật lúc: 2024-10-05 03:59:08
Lượt xem: 412

15  

Không ngờ mình sẽ giành được giải thưởng, tôi không chuẩn bị sẵn lời cảm ơn, sau một lúc bình tĩnh lại, tôi mới mở lời:  

 

"Xin cảm ơn khán giả đã công nhận tôi, cảm ơn đạo diễn, quản lý và các đồng nghiệp đã giúp đỡ tôi, nhờ có sự ủng hộ của mọi người mà tôi mới có thể đứng trước ống kính để thể hiện vai diễn này. Cảm ơn mọi người."  

 

Tôi nhìn xuống dưới khán đài, thấy Phó Tinh Trầm đang chờ đợi nhìn tôi, tôi nói bằng khẩu hình miệng: "Về nhà nói sau."  

 

Không ngờ khoảnh khắc ấy bị quay lại, bình luận trực tiếp lại bùng nổi một lần nữa:  

 

"Đang nói gì vậy? Có gì mà một thành viên VIP tôn quý như tôi không được nghe chứ?"  

 

"Tôi không đến để phá hoại gia đình này, tôi đến để gia nhập gia đình này."  

 

"Tối nay tôi sẽ nằm dưới gầm giường, tôi nhất định phải nghe lén mới được."  

 

"Cẩu tử đâu rồi? Tối nay tôi phải biết Nhậm Huyên đã nói gì với Thái tử gia!"  

 

"Tạm ngừng ăn dưa, tôi đi nghe lén đây."  

 

"Thái tử gia: Vợ tôi cảm ơn mọi người nhưng lại không cảm ơn tôi QAQ."  

 

……  

 

Về đến nhà, tôi còn chưa kịp thay lễ phục thì chị Dư đã đẩy tôi vào phòng.  

 

Trên sàn nhà đặt một bó hoa cúc nhỏ.  

 

Trên màn hình lần lượt chiếu những bức ảnh của tôi.  

 

Ảnh chụp ngày tôi bước ra khỏi phòng thi đại học.  

 

Ảnh chụp tôi dọn dẹp đồ đạc sau khi kỳ thi đại học kết thúc.  

 

Ảnh chụp ngày khai giảng đại học, ba mẹ đưa tôi đi nhập học.  

 

Ảnh chụp tôi thử vai, cầm kịch bản học thoại.  

 

Ảnh chụp tôi nhận vai diễn đầu tiên, đang diễn thử trên phim trường.  

 

……  

 

Phó Tinh Trầm bước ra từ sau lưng tôi.  

 

"Hôm đó em nói chúng ta xa nhau sáu năm, nhưng thực ra không phải."  

 

"Những thời khắc quan trọng trong cuộc đời em, anh đều có mặt."  

 

"Anh đã nhìn em trưởng thành, từng bước tiến đến ước mơ của mình, trở thành con người mà em muốn trở thành, tỏa sáng rực rỡ trên sân khấu của em."  

 

"Thời gian đã thay đổi anh và em, nhưng trái tim này thì không thay đổi."  

 

Tôi thấy Phó Tinh Trầm quỳ một chân xuống, cảm giác có chút mơ hồ.  

 

Dường như lại quay trở về mùa hè đó, chàng trai mặc áo sơ mi trắng đứng dưới gốc cây, cầm cây đàn guitar, hát cho tôi nghe bài "Bạn cùng bàn của tôi".  

 

Phó Tinh Trầm hỏi: "Em có đồng ý lấy anh không?"  

 

Chị Dư và trợ lý nhỏ bên cạnh hóa thân thành những chú gà la hét ầm ĩ, phấn khích hô lên: "Đồng ý đi! Đồng ý đi!"  

 

Thấy tôi không phản ứng, Phó Tinh Trầm trở nên lo lắng, giọng nói cũng bắt đầu run rẩy: "Có phải anh vội quá không?"  

 

"Không."  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/anh-ay-chi-biet-yeu-duong/chuong-6-het.html.]

 

Tôi lấy từ trong túi áo lễ phục ra một chiếc hộp nhung, mở ra.  

 

Một chiếc nhẫn nam giản dị nằm yên trong hộp.  

 

"Em chỉ đang nghĩ, liệu có cần quỳ gối xuống không?"  

Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi

 

"Không cần." 

 

Phó Tinh Trầm đứng dậy ôm lấy tôi.  

 

[Phiên ngoại] 

Sau khi bộ phim của đạo diễn Kỳ ra mắt, tôi đã mua vé rồi đi đến rạp chiếu phim cùng Phó Tinh Trầm.

 

Tôi đeo khẩu trang, kính râm, che kín mít nên không bị nhận ra.  

 

Nhưng chiếc vòng tay đỏ của Phó Tinh Trầm lại phản bội chúng tôi.

 

Tối hôm đó, một cư dân mạng bình luận trên Weibo của tôi:  

 

"Thái tử gia có cún con khác ở ngoài rồi sao? Lại còn đổi vòng tay mới!" 

 

Tôi chưa kịp trả lời, Phó Tinh Trầm đã trả lời trước:  

 

"Không, là vợ tôi mới đan cho tôi đó."  

 

___

 

Tôi thật sự không thể nhìn nổi tên tài khoản Weibo của Phó Tinh Trầm nữa, tôi lập tức nạp tiền thành viên cho anh và bảo anh đổi tên.  

 

Cứ suốt ngày dùng ba chữ "Tôi Yêu Huyên" để chia sẻ thông báo chính thức của tập đoàn Phó Thị, dù tôi có mạnh mẽ đến đâu thì cũng biết ngại chứ.

 

Anh vừa về, tôi đã dụ dỗ anh đổi tên.  

 

Anh từ chối: "Một câu mà mang hai ý nghĩa, rất tốt mà, vừa có tên em, lại vừa bày tỏ được tâm trạng của anh."  

 

Tôi: “Tâm trạng gì?”

 

Anh cúi xuống hôn lên khóe môi tôi: "Anh yêu em."  

___

 

Chiếc vòng tay đỏ của Phó Tinh Trầm là quà sinh nhật tôi tặng anh năm lớp mười một.

 

Tôi đã suy nghĩ quà sinh nhật cho anh suốt hai tuần liền.  

 

Anh chẳng thiếu thứ gì, những đôi giày bóng rổ, đồng hồ mà người khác hay tặng, tôi đều không thể mua nổi.  

 

Nghĩ tới nghĩ lui, tôi nghĩ đến việc làm đồ handmade.

 

Thế là tôi mua nguyên liệu rồi tự tết một chiếc vòng tay.

 

Anh rất vui, đi đâu cũng đeo nó.  

 

Sợ người khác không chú ý, còn cố tình khoe khắp nơi.  

 

Bạn cùng phòng gọi anh đi chơi bóng rổ.  

 

Anh: “Sao cậu biết tôi có vòng tay?”

 

Bạn cùng phòng của anh: ?  

 

(Hoàn toàn văn)  

 

Loading...