Chạm để tắt
Chạm để tắt

Cô nàng ảo tưởng - 8

Cập nhật lúc: 2024-09-05 06:11:48
Lượt xem: 1,181

 

"Tôi trả lại vòng tay cho Ninh Thư Dao rồi. Thật ra là vì nó đắt đến nỗi tôi sợ hỏng nên không dám đeo. Cô nói đúng, không nên vì cái vòng tay ấy mà đổi trắng thay đen. Thật xin lỗi, Hứa Nhân."

 

Sau khi nói lời xin lỗi, cô ấy hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn tôi: "Hôm nay, tôi chúc cô một thời gian vui vẻ."

 

Tôi nhìn cô ấy và khẽ gật đầu: "Được."

 

Khi đến trường quay, tôi phát hiện ra rằng Ninh Thư Dao cũng ở đó. Cô ta mặc một chiếc váy màu trắng với những viên kim cương lấp lánh trên viền, và làm một mái tóc công chúa.

 

Trông rất phù hợp với style của Chu Trạch Xuyên, người đang mặc một bộ vest tuxedo màu trắng.

 

"Nội dung ghi hình hôm nay là một kịch bản theo chủ đề hoàng thất."

 

Khi camera tạm ngừng quay, Chu Trạch Xuyên đưa tôi đến gặp một chuyên gia trang điểm, yêu cầu cô ấy trang điểm đơn giản cho khuôn mặt mộc của tôi.

 

Chuyên gia trang điểm đang xoay cọ một cách nhàm chán, khi nhìn thấy tôi, mắt cô ấy sáng lên.

 

"Anh xác định chỉ trang điểm đơn giản thôi sao? Thầy Chu, khuôn mặt chưa từng can thiệp này rất thích hợp để hóa trang."

 

Chu Trạch Xuyên quay sang nhìn tôi: “Nhân Nhân, em tự quyết định đi.”

 

Chuyên gia trang điểm là một cô gái trẻ và tràn đầy năng lượng tên Dao Dao, trông không lớn hơn tôi mấy tuổi.

 

Cô ấy nhiệt tình kéo tôi lại và cho tôi xem một số hình ảnh của tác phẩm đã hoàn thành.

 

"Nhìn này, cái này, cái này, cái này nữa, đây là những những tiểu hoa đán nổi tiếng được tôi trang điểm đi dự tiệc, họ đều hài lòng khen ngợi cả đó."

 

Cô ấy đóng cuốn album lại và nhìn tôi chờ đợi: “Thế nào, có muốn thử không?"

 

17

 

Dao Dao đẩy tôi xuống ghế, bảo tôi nhắm mắt

 

Đột nhiên cô ấy hỏi: "Cô có phải là cô gái đã đá anh Chu và khiến anh ấy phải gượng cười trong bữa tiệc đóng máy không?"

 

Bàn tay buông thõng bên người tôi run lên: "Sao cô lại nghĩ là tôi? Không nghĩ đó là Ninh Thư Dao sao?"

 

Cho dù đó là nhân viên có mặt hay khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp, mọi người đều đoán rằng Ninh Thư Dao được mời tham gia ghi hình chính người bạn gái phù hợp đã khiến Chu Trạch Xuyên khó ở.

 

Dao Dao liếc nhìn Ninh Thư Dao, nhẹ giọng nói: "Đó không phải là kiểu người mà Anh Chu thích. Hơn nữa, trước đó cô ta đến thăm đoàn phim, anh Chu cũng không để ý lắm, chỉ nói vài câu, cuối cùng cô ta giả làm bạn gái đến cảnh cáo tôi, kêu tôi tránh xa anh Chu, nói rằng anh ấy không phải là người mà tôi, một thợ trang điểm nhỏ, có thể với tới..."

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

 

Những câu thoại rất quen thuộc, tôi không khỏi tròn mắt ngạc nhiên.

 

Dao Dao cảm thán: "Này, đừng cử động, đừng cử động, tôi đang vẽ eyeliner cho cô đấy! Cô chính là người anh Chu đặc biệt mời tham gia chương trình, chính anh ấy đã đề cử."

 

Cách đó không xa, camera trực tiếp nhắm vào Ninh Thư Dao.

 

Trong trường quay có người hỏi: "Hôm nay chị Ninh cũng là khách mời đặc biệt sao?"

 

"Phải, A Xuyên và tôi là thanh mai trúc mã"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/co-nang-ao-tuong/8.html.]

 

"Cô không phải là khách mời đặc biệt, cô là tự đề cử mình tham gia." Chu Trạch Xuyên lạnh lùng ngắt lời cô ta: "Cô bỏ tiền tham gia ghi hình, thật sự rất rảnh."

 

Nụ cười ngọt ngào của Ninh Thư Dao đông cứng trên mặt, cô ta nhìn Chu Trạch Xuyên với ánh mắt bất bình.

 

Khán đài nổ tung:

 

"Có thực sự ổn khi nói chuyện với các cô gái bằng giọng điệu này không ?"

 

"Được rồi, để xem mọi người còn thích anh ta không."

 

"Sao anh ta bất lịch sự thế, cô ấy và anh ta là thanh mai trúc mã mà."

 

"Không đúng, sao bây giờ lại bắt đầu trách Chu Trạch Xuyên vậy? Không phải cô ta muốn b.ú fame sao ?"

 

Giữa cuộc cãi vã, Dao Dao cuối cùng cũng trang điểm xong cho tôi. Cô ấy thậm chí còn cho tôi thay quần áo phù hợp với kịch bản của ngày hôm nay.

 

Tôi giật giật vạt áo ngắn cũn cỡn, có chút xấu hổ : “Cái này lộ liễu quá, không che được da thịt chút nào…”

 

"Làm ơn đi, có lộ da thịt miếng nào đâu?"

 

Dao Dao hơi đẩy tôi về phía trước, "Đi đi, anh Chu đang chờ cô."

 

Lúc Chu Trạch Xuyên ngẩng đầu lên và nhìn thấy tôi, đôi mắt anh chợt sáng lên.

 

"Nhân Nhân." Anh hơi nhấn mạnh giọng điệu: "Em như thế này rất đẹp."

 

Màn hình đột nhiên im lặng trong hai giây.

 

Đột nhiên điên rồi.

 

"Ồ, giọng điệu này!"

 

"Tôi chưa bao giờ thấy Chu Trạch Xuyên như thế này."

 

"Yo Yo Yo Yo, em – như - thế - này - rất - đẹp, rất – rất – đẹp"

 

"Nghe đồn Chu Trạch Xuyên mời cô gái mình thích ghi hình cho chương trình hôm nay sao? Cho nên người anh ấy thích không phải là người mặc chiếc váy công chúa bên cạnh, mà là người này, yêu nữ sao?"

 

18

 

Đúng, vai trò mà tôi được giao là một yêu nữ chịu trách nhiệm che giấu manh mối trong trò chơi, gây khó khăn cho nhóm nhân vật chính do Chu Trạch Xuyên dẫn đầu.

 

Dao Dao trang điểm đậm và thay chiếc váy hoa của tôi bằng một chiếc áo hai dây ngắn và chiếc váy kỳ lạ đính đầy ngọc trai và ngọc bích.

 

Đằng sau rừng bạch dương là một giảng đường nhỏ mà vài năm nay trường đã không sử dụng. Phần manh mối tôi chịu trách nhiệm được giấu ở đây.

 

Ánh sáng ban ngày xuyên qua ô cửa sổ, trong tia sáng nhìn thấy bụi bay lất phất.

 

Trong im lặng, hoàng tử do Chu Trạch Xuyên thủ vai bất ngờ xông vào. Anh nói, "Đây là manh mối mà ta đang tìm kiếm, phải không?"

Loading...