Cô Dâu Sống Trong Bãi Tha Ma - Chương 8

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-07 05:40:54
Lượt xem: 1,432

Tôi rõ ràng đã cố gắng hết sức nhưng chỉ khẽ động được mí mắt, vẫn không thể nói chuyện được.

Mẹ tôi đột nhiên rất giận dữ: "Lại bắt đầu rồi phải không? Tao nói chuyện với mày mày cũng không thèm lên tiếng phải không? Mày nghĩ tao không làm gì được mày à? Điểm số của mày đã tụt rất nhiều, mỗi ngày chỉ biết nhớ con gái, lông còn chưa mọc dài đã đòi yêu sớm, tao nói cho mày biết, nếu như mày thi cuối cấp không tốt, thì tao nói được làm được! Mày đừng có hòng đi học nữa!"

Bác cả trưởng thôn cũng tức giận: "Cái gì? Cương Tử yêu sớm?"

11.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn và MonkeyD

Mẹ tôi tức giận nói: "Bắt đầu từ năm ngoái rồi. Này, chính là Mai Mai đấy. Nghe nói là bạn cùng bàn, mỗi ngày đều mang nắp bút, giấy nháp người ta đã dùng hết về, tối không ngủ mà cứ ngồi nhìn, thành tích tụt dốc rất nhiều, lần trước càng tức giận hơn, cả vở bài tập cũng để quên, còn để người ta mang qua. Cuối cùng cũng là nghiệt duyên thôi, nó đến đúng lúc thằng cả cũng ở đó, vừa nhìn đã thấy ưng nó, vốn dĩ tôi cũng không đồng ý, nhưng lại nghĩ như vậy có thể cắt đứt suy nghĩ của thằng ba, nên bảo lão khốn kia đi sang hỏi cưới. Không ngờ vừa đến hỏi liền thành công, thế là thằng cả nó càng chịu buông tay."

Trưởng thôn cười lạnh nói: "Thành công gì chứ? Không phải do Lý Lão Ngũ (ba tôi) lúc đến vừa hay gặp được Lão quỷ rượu đang… con của hắn ấy, bị người ta nắm thóp, đương nhiên phải thành công thôi." 

Mẹ tôi vừa đổi tay thử nhiệt độ nước vừa nói: "Thành công là thành công, nhưng ông nói xem, nhà con bé đó như thế… chậc, có người con dâu như vậy, trong lòng tôi có thể thoải mái sao? Vậy mà thằng cả vẫn cứ thích nó, nói chỉ có nhỏ đó mới có cảm giác. Con nhỏ đó cũng chỉ mới hơn mười tuổi, biết cái gì cơ chứ."

Bác cả trưởng thôn nói: "Khà khà, Lý Lão Ngũ nhà các người không biết sao?"

Mẹ tôi có chút tức giận: "Nhắc đến lão khốn đó tôi lại bực mình, hôm đó Mai Mai đến nhà nói với tôi, nó vẫn muốn đi học, muốn từ từ, đến khi tốt nghiệp sơ trung mới kết hôn, biết chút chữ nghĩa thì con cái sẽ tốt hơn. Vốn dĩ tôi cũng đã đồng ý rồi. Vậy mà lão khốn đó nửa đêm lẻn vào, cướp đi cái đó của nó." Cái gì mà tốt cho đứa nhỏ chứ, đó là vì khi chúng tôi mười sáu tuổi có thể xin căn cước công dân, khi ấy có thể tự do rồi.

Nghe thấy điều đó, anh tôi quay đầu nhìn ba tôi đầy hung ác.

Ba tôi chột dạ quay đi, không dám nhìn anh tôi.

Trưởng thôn nói: "Vậy… ý là, trước kia cô nói đứa trẻ đó thật sự là của lão khốn đó sao?"

Đứa trẻ?

Mai Mai, trong bụng thật sự có đứa trẻ sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://www.monkeyd.vn/co-dau-song-trong-bai-tha-ma/chuong-8.html.]

Mẹ tôi lại cho thêm củi, duỗi gần nửa cánh tay vào trong nồi thử: "Hình như nước nóng rồi. Thật ra tôi biết lão khốn đó đã sớm động tay sau lễ đính hôn rồi. Một mình lão ta vẫn chưa đủ, còn muốn giới thiệu cho người khác. Nhưng bình thường tôi không nhìn thấy thì cũng thôi đi, đêm đó tôi vẫn đang ở nhà, vậy mà lão ta vẫn dám? Tôi giận quá đã đánh cho Mai Mai một trận. Nó nói nó bị c/ưỡng b/ức, ông cũng biết mà, lúc đó còn làm ầm ĩ cả trong ngoài thôn đều biết…"

Trưởng thôn có chút không tự nhiên mím môi: "C/ưỡng b/ức cái gì, ai cũng nói là do nó tự nguyện. Nó là muốn kiếm tiền. Nó bảo nó muốn đóng học phí."

Vừa nghe thấy mẹ tôi liền sửng sốt: "Sao mà ông biết được?"

Bác cả tự biết bản thân lỡ lời: "... Tôi, tôi đoán thế."

Mẹ tôi hung ác nói: "Tôi biết rồi, con quỷ cái đó tâm tư thật sâu xa, tôi thấy nó vốn không muốn gả vào nhà chúng tôi. Sớm biết như vậy, không nên giúp nó ph/á th/ai."

Trưởng thôn choáng váng: "Ph/á th/ai?"

Mẹ tôi nói: "Đúng vậy, trong bụng nó có rồi, không biết là ôn thần phương nào, tôi dùng phương pháp dân gian, rất tốn sức, bắt rất nhiều ếch da xanh, tìm rất nhiều trứng ếch, kết quả đều vô dụng."

Lửa cháy phừng phực, màu sắc rất kỳ quái, trong sân thoang thoảng mùi hương cổ quái.

Trời cũng càng ngày càng tối.

Mà ngay lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng lê giày quen thuộc, rất giống với tiếng Mai Mai bước đi. Lúc đi học, cô ấy chỉ có duy nhất một đôi giày mang không vừa chân, đều dùng quanh năm, khi bước đi phát ra tiếng lạch cạch.

Tiếng chân đó càng lúc càng gần, đã bước đến trước cửa sân của trưởng thôn, ngay sau lưng tôi.

Sau đó thì dừng lại. Sống lưng tôi liền rợn lên một cơn buốt giá.

Người trong sân dường như không cảm thấy gì, thời khắc này, tất cả mọi âm thanh đều ngưng lại.

Cả ba lẫn anh tôi đều không dám thở mạnh, bọn họ đang nhìn chằm chằm ra phía sau lưng của tôi.

Bình luận

0 bình luận

    Loading...